NGƯỜI TỪ MIỀN ĐẤT LẠNH - Trang 208

Bà ta trả lời không một chút do dự:
- Kẻ thù của Nhà Nước, Bọn do thám, sách động.
- Sao bà biết họ là gián điệp?
- Đảng biết, Đảng biết rõ mọi người nhiều hơn chính họ. Cô không nghe
nói thế sao?
Bà ta nhìn nàng, lắc đầu và nhận xét:
- Người Anh! Bọn nhà giàu đã ăn hết tương lai của các cô và bọn nhà
nghèo các cô đã cho chúng đồ ăn – đó là chuyện xảy ra cho người Anh.
- Ai nói bà thế?
Người đàn bà mỉm cười không đáp. Bà ta có vẻ tự hài lòng về mình. Liz
vẫn hỏi:
- Và đây là nhà tù dành cho bọn gián điệp?
- Đây là nhà tù dành cho những kẻ nào không nhận thức được thực tại của
xã hội chủ nghĩa; cho những kẻ nào nghĩ rằng chúng có quyền sai lầm; cho
những kẻ nào chậm bước tiến chung.
Rồi bà ta vắn tắt kết luận:
- Cho bọn phản bội.
- Nhưng họ đã làm gì?
- Ta không thể xây dựng chế độ Cộng sản mà không gạt bỏ chủ nghĩa cá
nhân. Cô không thể dự tính chương trình xây dựng một tòa nhà lớn nếu một
tên côn đồ nào đó xây cái chuồng heo của hắn trên đất của cô.
Liz nhìn bà ta sửng sốt:
- Ai nói bà nghe tất cả những chuyện này?
Bà ta hãnh diện bảo:
- Tôi là Ủy viên ở đây. Tôi làm việc trong khám.
Liz liền tiến lại, nhận xét:
- Bà thật giỏi.
Người đàn bà trả lời một cách chua cay:
- Tôi là một công nhân. Quan niệm công nhân trí óc là loại cao hơn phải bị
tiêu diệt. Không có loại, chỉ có công nhân; không có sự khác biệt giữa lao
lưc trí óc và tay chân. Cô không đọc Lênin sao?
- Vậy những người trong nhà tỳ này đều là trí thức?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.