NGƯỜI TUYẾT - Trang 97

ngày thứ tư

PHẤN

Ba rưỡi sáng và Harry mệt nhoài mở khóa cửa căn hộ của mình. Anh cởi đồ và
đi thẳng vào phòng tắm. Anh cố không nghĩ ngợi miên man trong lúc để những
tia nước bỏng rát làm da anh tê tái, xoa dịu cơ bắp cứng đờ và làm tan cơ thể
đông cứng của anh. Cảnh sát đã trao đổi với Rolf Ottersen, nhưng cuộc thẩm
vấn chính thức đành phải gác lại đến sáng. Tại Sollihøgda, họ nhanh chóng
hoàn tất việc đến từng nhà lấy lời khai của hàng xóm sống quanh đó; cũng
chẳng có mấy người để mà hỏi. Nhưng các sĩ quan thuộc Đơn vị Điều tra Hiện
trường cùng bầy chó nghiệp vụ vẫn miệt mài làm việc, và tiếp tục làm thâu
đêm. Họ phải cố gắng tận dụng khoảng thời gian ít ỏi trước khi chứng cứ bị
vấy bẩn, tan chảy hoặc bị tuyết vùi lấp. Anh tắt vòi sen. Hơi nước mù mịt
khiến căn phòng trở nên xám ngoét, và khi anh vừa lau gương xong thì một lớp
hơi nước đã ngưng tụ lại ngay lập tức. Nó khiến mặt anh trở nên méo mó và
xóa nhòa những đường nét của thân thể lõa lồ.

Harry đang đánh răng thì điện thoại đổ chuông. “Harry nghe.”
“Stormann, người xử lý nấm mốc đây.”
“Anh thức khuya vậy,” Harry ngạc nhiên nói.
“Tôi đoán anh còn bận làm việc.”
“Vậy ư?”
“Bản tin đêm khuya có nhắc đến. Người phụ nữ ở Sollihøgda. Tôi trông thấy

anh ở hậu cảnh. Tôi có kết quả rồi đây.”

“Thế nào?”
“Anh có nấm. Lại còn là bọn háu ăn nữa. Aspergillus versicolor.”
“Nghĩa là sao?”
“Thứ đó màu gì cũng có. Đây là nếu anh nhìn thấy chúng. Ngoài ra thì còn

có nghĩa là tôi phải phá dỡ thêm vài bức tường nhà anh.”

“Ừm.” Harry mơ hồ cảm thấy mình nên tỏ thái độ quan tâm và lo lắng hơn

mới phải, hoặc chí ít là hỏi han thêm. Nhưng anh chẳng thể nào bận tâm nổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.