NGƯỜI VIỆT - CHỦ NHÂN CỦA KINH DỊCH VÀ CHỮ VUÔNG - Trang 99

nào có thể, đặc biệt là các phương thức phi vật thể. Chắc chắn họ đã từng
chứng kiến cảnh các hình thức văn hóa vật thể bị tàn phá như thế nào, ngay
cả những vật liệu bền vững với thời gian như đá mà giờ đây chẳng còn lấy
một mảnh khả dĩ làm tín hiệu cho con cháu tìm về quá khứ thì đủ biết ngày
ấy câu chuyện cấm đoán về chuyện nguồn gốc Dịch lí và chữ Vuông chắc
chắn diễn ra hết sức khốc liệt, dĩ nhiên là đã có nhiều người Việt vì chuyện
lén dạy về điều đó mà mất mạng, không phải chỉ cá nhân mà đôi khi cả làng
cũng không còn, vì đối với kẻ xâm lăng thì sinh mạng người Việt chẳng
đáng giá gì. Chính vì thế mà về sau tiền nhân đã thay đổi phương cách sao
cho nếu có ai cho rằng họ làm điều đó là có í ghi lại Dịch lí để lại cho mai
sau thì cũng không có bằng chứng cụ thể để kết tội. Để thực hiện được điều
này giờ đây họ không khắc vào bia đá nữa, mà khắc vào bia miệng, với tấm
bia này hy vọng rằng kẻ hung hãn kia khó mà đục bỏ được, vì nó sẽ mãi
mang theo người Lạc Việt chừng nào họ còn nói tiếng Việt. Chính từ í tưởng
này mà từ đó các câu ca dao, tục ngữ, hát đồng dao, truyện cổ tích, ngụ ngôn
chứa đựng Dịch lí ra đời. Thế mới biết:

Trăm năm bia đá thì mòn,

Ngàn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ.

Hai phần trước tôi đã trình bày phương thức người Lạc Việt chôn giấu

Dịch lí, nền văn hóa kì vĩ của mình, vào trống Đồng và tranh dân gian. Ở
phần bốn này, tôi sẽ trình bày một nỗ lực nữa của Tổ Tiên người Việt trong
việc tìm mọi cách để gởi lại cho con cháu Lạc Hồng cái phát kiến vĩ đại của
dân tộc họ thông qua truyện ngụ ngôn.

Câu chuyện này là một sự tổng hợp của cả hai thành quả trước – Chữ viết

và trống Đồng. Cụ thể là người xưa đã xây dựng vương quốc Tiên Thiên Bát
Quái thông qua một con chữ, đó là chữ Bửu

寶. Mọi việc xảy ra trên mặt

trống Đồng. Tất cả không ngoài mục đích nói về nguồn gốc của Dịch lí.
Theo tôi chính chữ bửu này thuở ban đầu sáng tác ra là để chỉ trống Đồng
với tên gọi Bửu Bối. Từ đó về sau cái gì hết sức quý gọi là Bửu bối. Chiết tự
chữ Bửu

寶 ra ta có: Miên 宀 = Mái nhà = vô cực, Vương = Trời, Phữu 缶 =

Chum nước, Bối

貝 = Cóc. Cóc là Thái cực, ngang hàng với Vô cực, Trời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.