NGƯỜI VIỆT TỪ NHÀ RA ĐƯỜNG - Trang 103

49

TIẾC

T

iếc, nuối tiếc, ăn năn, hối hận, hối tiếc... là những điều gì đó đã xảy ra,

đang xảy ra, mà vì một lý do nào đó, ta không kịp nắm bắt, không kịp hành
động, không kịp thu nhận, nay biết ra thì đã muộn, không thể nào làm lại,
lặp lại. Sự việc ấy tự trôi đi, ta chỉ còn nhìn theo, ít có hy vọng nó trở lại
một lần nữa, để ta có thể thốt lên một lời rằng: "Giá mà... lúc ấy...".

Tuổi trẻ đi qua, ta mải rong chơi không làm nên sự nghiệp, lúc đứng tuổi,

khi về già, tay trắng hoàn tay trắng, có ân hận nuối tiếc không đây?

Lái tàu, lái xe, gây tai nạn chết người, có tiếc, có hối hận là đã uống rượu

say trước khi ngồi trước tay lái?

Cha mẹ đã vào thiên cổ, có lúc nào ta hối tiếc, ăn năn trong muộn màng

rằng ta đã đối xử không tròn đạo hiếu khi người còn sống?

Học sinh thi trượt, có hối hận là đã không chịu học hành chăm chỉ, chu

đáo?

Vì tham lam, vì ưa cái vỏ hào nhoáng bề ngoài mà chọn nhầm người bạn

đời, để khi nhận ra thì chỉ còn cách "Anh đi đường anh tôi đi đường tôi", có
hối tiếc không đây?

Kẻ đánh bạc, sạch sành sanh cửa nhà, có hối tiếc không khi vợ con nheo

nhóc, cái bát mẻ cũng không còn?

Dân chơi bời nhăng nhít, khi mắc vào vòng nghiện ngập, vào bệnh nan y

vô phương cứu chữa... có tiếc thương cho thân phận, có hối hận đã thiếu
nghĩ suy khi tự làm con thiêu thân nhảy vào vàng lửa

Ông có tí chức quyền, ký bừa, nhận bừa số tiền không đáng có, gây ra tai

hại cho bao người, cho cộng đồng, nay ngồi nhà đá, có hối tiếc, ân hận

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.