NGƯỜI VIỆT TỪ NHÀ RA ĐƯỜNG - Trang 150

72

LOẠI HAI

L

oại hai có là chính phẩm không hay chỉ là thứ phẩm, đương nhiên đôi

khi ta phải tạm dùng vì nó chưa là phế phẩm. Đồ trang phục hàng thùng
bán nơi vỉa hè không thể là thứ đóng hộp trong siêu thị. Cô hàng bán hoa
còn bó hoa cuối cùng, bán rẻ nốt để về cho sớm, không thể dùng bó hoa đó
đi tặng sinh nhật. Nó là loại hai đấy. Người khách đi tàu là bà cụ mặc quần
áo cũ kỹ thêm quang gánh cồng kềnh, bị đẩy xuống toa hàng phía dưới, còn
toa trên là ghế đặt ngang, có lót, có đệm, bà cụ ấy có bị coi là khách loại
hai?

Đi nghe ca nhạc, đi mua cuốn thơ, đôi khi bực mình vì bị nghe một bài

hát quá nhàm quá dở hoặc gặp những bài thơ tự bỏ tiền ra in lấy, quá kém
từ nội dung cũ kỹ đến ngôn ngữ sáo mòn. Loại hai đấy. Nhưng cũng nên
thông cảm, có nhà thơ lừng danh, có ca sĩ ngôi sao nhưng lại có lần biểu
diễn bài quá kém hoặc hát một bài không thành giai điệu, có thể hôm ấy bị
viêm họng, hoặc mải chạy xô... vì thế mà hôm trước là tuyệt vời, là siêu...
thì hôm nay chỉ là loại hai. Thật khốn khổ, khốn khổ cho người làm ra sản
phẩm và cũng khốn khổ cho người tiêu dùng, người thưởng thức.

Đồ hộp nắp đã bị phồng, thuốc tân dược đã quá "đát", chiếc bút bi không

ra mực, thếp giấy bị nhàu nát phía trong, quyển vở lần này nhỏ đi mấy li
hơn lần trước... loại hai đó.

Người ta thường nói "Tiền nào của ấy". Chấp nhận. Nhưng đôi khi bực

mình vì bỏ tiền xịn ra mà chuốc phải thứ hàng loại hai không tương xứng
với đồng tiền (mà là mồi hôi nước mắt mới kiếm được đồng tiền ấy). Xót
ruột lắm chứ. Con cá ươn chợ chiều, mớ rau già cuối chợ, quả chuối đã
nẫu, tách cà phê vừa nguội vừa chua... loại hai mà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.