NGƯỜI VÔ HÌNH - Trang 136

Ông lật tờ giấy gấp đôi lên và nhìn thấy trên mặt ghi địa chỉ có đóng

dấu bưu điện ở Hintondean. Ông chậm chạp đứng lên, bỏ dở bữa ăn trưa và
đi vào phòng làm việc. Ông nhận được bức thư này vào lúc một giờ chiều.

Ông rung chuông gọi cô hầu gái và bảo cô ta đi quanh nhà kiểm tra lại

các cửa sổ và các cửa chớp đã được đóng chặt chưa. Ông cũng đóng chặt
cửa sổ phòng làm việc của mình. Từ một ngăn kéo có khóa trong phòng
ngủ, ông lấy ra một khẩu súng lục, xem xét cẩn thận rồi nhét vào túi áo
ngắn. Ông viết mấy bức thư ngắn, trong đó có một bức gửi cho đại tá Adye,
giao chúng cho người hầu gái chuyển đi và dặn dò cẩn thận cũng như chỉ rõ
cho cô đường đi ra khỏi nhà. Ông còn nói thêm để cô yên tâm:

- Không có gì nguy hiểm cho cô đâu.

Bác sĩ Kemp im lặng một lúc sau khi làm việc này rồi quay trở lại với

bữa ăn đã nguội lạnh. Vừa ăn vừa suy nghĩ. Cuối cùng ông vỗ mạnh xuống
bàn:

- Chúng ta nhất định sẽ bắt được hắn! Mình là một con mồi. Hắn nhất

định sẽ mắc phải.

Ông lên phòng của mình, cẩn thận đóng tất cả mọi cánh cửa sau lưng.

- Đây là một cuộc chơi, cuộc chơi kỳ lạ. Nhưng tất cả mọi thế mạnh

thuộc về phía tôi, cho dù anh vô hình đi nữa, Griffin ạ.

Bác sĩ Kemp đứng cạnh cửa sổ, chăm chú nhìn ra sườn đồi nóng bỏng.

- Hắn cần ăn mỗi ngày. Hôm qua hắn có ngủ không nhỉ? Cầu cho trời

trở lạnh, thời tiết ẩm ướt thay cho cái nóng này. Có thể hiện giờ hắn cũng
đang theo dõi mình.

Ông liền bước tới đóng cửa sổ lại, một cái gì đó đập mạnh trên khung

cửa sổ làm ông giật mình. “Thần kinh mình căng thẳng mất rồi”, Kemp tự
nhủ. Nhưng sau đó ít phút, ông lại bước đến bên cửa sổ “Chắc đó chỉ là một
con chim”. Ngay khi đó, nghe tiếng chuông reo ở cửa trước, ông bèn chạy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.