ngăn kéo bí mật trong tủ đựng tiền, lấy ra một chiếc hộp. Trong đó đựng ba
quyển vở bìa da nâu sờn bẩn vì đã có lần bị chôn giấu. Lão chủ quán đặt ba
quyển vở ấy trên bàn, rồi chậm rãi ngồi vào ghế bành, nhồi thuốc vào cái
tẩu bằng đất sét. Rồi lão kéo một quyển vở đến gần mình, mở ra từng trang
và nghiên cứu từ sau ra trước. Lão ta nhíu mày, bậm môi vì chẳng hiểu gì
những ký hiệu bí mật của người vô hình để lại cả. Lão tựa người vào ghế
bành lơ mơ nhìn qua làn khói thuốc về một chốn vô hình. Lão mơ màng
trong một giấc mộng kỳ diệu không bao giờ tắt trong suốt cuộc đời lão.
Và dù bác sĩ Kemp không ngừng hỏi lão và cả đại tá Adye cũng đã
thường xuyên điều tra, thẩm vấn lão, nhưng không một người nào trọn đời
này có thể biết những quyển vở đó ở đâu ngoại trừ chính bản thân lão.
Trong những quyển vở đó chứa đựng các bí mật không thể hiểu được của sự
vô hình và còn các bí mật kỳ dị khác nữa. Và sẽ không có người nào khác
biết về chúng cho đến khi lão ta nhắm mắt lìa trần.