NGƯỜI VÔ HÌNH - Trang 31

Lúc bấy giờ mục sư Bunting đang ở bên ngoài hành lang, và qua cánh

cửa hé mở ông có thể nhìn thấy cái bàn viết, cái ngăn kéo mở ra và ngọn
đèn sáp đang cháy trên bàn viết. Nhưng ông ta không thấy tên trộm đâu cả.
Ông đứng ở hành lang lúng túng không biết phải xử trí ra sao. Bà Bunting
mặt trắng toát vì căng thẳng, bò chậm chạp xuống thang theo sau chồng.
Chỉ có một điều làm cho mục sư Bunting hết sức can đảm đó là ông tin
chắc rằng kẻ trộm chỉ là một cư dân sống trong làng.

Họ nghe thấy tiếng tiền kêu leng keng. Họ biết rằng tên trộm đã tìm

thấy chỗ cất giữ tiền vàng, tất cả gồm hai mươi bảng tiền vàng loại nửa
đồng sovereign gộp lại. Tiếng động đó làm mục sư Bunting hết sức bình
tĩnh, dẫn tới một hành động bất ngờ. Ông nắm chặt thanh cời than, đẩy
mạnh cửa và xông vào phòng, bà Bunting cũng theo sát phía sau ông,

- Đầu hàng mau đi!

Ông Bunting thét lên dữ dội, rồi dừng lại sửng sốt. Rõ ràng trong phòng

dường như hoàn toàn trống.

Tuy vậy, họ vẫn tin chắc rằng họ đã nghe thấy tiếng động và ngay lúc

này đây vẫn nghe có tiếng người di động trong phòng. Không thể nào nhầm
lẫn được. Có lẽ mất đến nửa phút họ há hốc miệng ra ngạc nhiên, Sau đó bà
Bunting bước ngang qua căn phòng nhìn sau tấm bình phong, trong khi đó
ông Bunting cũng có hành động tương tự, nhìn xuống dưới bần viết. Rồi bà
Bunting quay lại tấm màn cửa sổ, còn ông Bunting thì nhìn lên ống khói và
lấy thanh cời than thọc vào đó. Bà Bunting bước lại xem xét cả cái giỏ chứa
giấy vụn và ông Bunting mở nắp thùng đựng than. Cuối cùng họ đành dừng
lại, đứng nhìn nhau như dò hỏi.

Ông Bunting nói:

- Tôi chắc chắn rằng...

- Ngọn đèn sáp! - Bà Bunting cướp lời - Ai đốt đèn sáp lên?

- Cái ngăn kéo! - Ông Bunting tiếp lời vợ - Mà tiền thì mất sạch!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.