NGƯỜI VÔ TỘI - Trang 194

Harlan Coben

Người vô tội

Dịch giả: Trần Thiện Huy

Chương 13

Loren Muse vừa bước qua một cỗ máy thời gian.


Thăm lại St. Margaret, ngôi trường trung học cũ của nàng, những lời người
ta hay nói đều đúng: hành lang có vẻ chật hơn, trần có vẻ thấp hơn, tủ khoá
có vẻ nhỏ hơn, thầy cô có vẻ lùn hơn. Nhưng nhưng thú khác, phần quan
trọng nhất, thì không thay đổi quá nhiều. Ngay khi bước vào trường, Loren
đã rơi vào một cánh cửa thời gian. Nàng cảm thấy cái bồn chồn thời trung
học, trạng thái bất an thường trực; thấy ước muốn được chấp nhận lẫn nổi
loạn cồn lên trong lòng.


Nàng gõ cánh cửa phòng Mẹ Katherine.

- Mời vào.

Một cô bé đang ngồi trong văn phòng. Cô mặc bộ đồng phục Loren đã mặc
bao nhiêu năm trước, áo trắng và váy sọc. Chúa ơi, nàng căm ghét nó. Đầu
cô bé cúi gằm xuống, rõ ràng là vừa bị Mẹ Katherine quở trách. Mái tóc dài
của cô rũ xuống trước mặt như một bức mành làm bằng các chuỗi hạt.

Mẹ Katherine nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.