NGƯỜI VÔ TỘI - Trang 245

Anh ra ngoài và đến đại lộ South Orange. Từ xa lộ Garden State, bạn không
thể bỏ qua vỏ chai bia khổng lồ vươn lên ngự trị đường chân trời. Nhưng
khi đến đoạn xa lộ này, một thứ khác khiến bạn phải để ý ngay lập túc - có
lẽ còn thu hút hơn cả cái bồn nước cũ đó - là khu nghĩa địa vươn ra cả hai
bên đường. Xa lộ cắt ngọt xớt một đường chính giữa khu nghĩa địa. Bạn bị
bao vây cả hai bên trái phải bởi những dãy dài bất tận các bia mộ dãi dầu
mưa gió. Nhưng khi lái xe xuyên qua thì không gây ấn tượng như đang xẻ
đôi nghĩa trang mà lại giống như đang chắp nó lại thành toàn vẹn. Và đằng
kia, không cách xa nhiều lắm, cái chai bia khổng lồ kỳ lạ đứng đó, vòi vọi
trên không trung, một người lính gác thầm lặng đang canh chừng hay có lẽ
chế nhạo những cư dân đã yên nghỉ kia.

Sự hư hại đối với xưởng bia có gì đó làm người ta khó hiểu. Mọi cửa sổ
đều chỉ vỡ một phần, chứ không vỡ tan, làm như ai đó đã bỏ công ném một
cục đá, và chỉ một cục thôi vào mỗi của sổ của một công trình mười hai
tầng.

Mảnh vỡ vung vãi khắp nơi. Mỗi lỗ hổng đều là một mối đe doạ đang ngáp
dài và cọt kẹt. Sự phối hợp giữa sự ăn mòn và kiêu hãnh, bộ khung sườn
mạnh mẽ đối lập với khuôn mặt thiếu răng, hư mắt trên kính vỡ, tạo cho
chỗ này dáng vẻ của một người chiến binh mạt vận khác thường.

Chẳng bao lâu họ sẽ ủi sập khu xưởng cũ và xây một khu thương mại cao
cấp. Đúng cái Jersey cần đấy nhi. - anh nghĩ - lại một khu thương mại nữa.

Matt men theo con hẻm đến cánh cửa lớp sơn đỏ đã mờ. Quán rượu không
để tên. Có một cửa sổ với dòng chữ Pabst Blue Ribbon bằng neon. Giống
như xưởng bia - hay giống như cái thành phố này - bảng hiệu đó không còn
sáng nổi nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.