NGƯỜI VÔ TỘI - Trang 285

- Có.

- Bà nghĩ sao?

Bà không nói gì.

- Tôi sẽ nói cho bà biết tôi nghĩ gì, - ông ta tiếp tục. -Tôi nghĩ ai quan tâm
chứ? Tôi không phải muốn tỏ ra vô tình. Ý tôi là, thế thì có gì khác đâu?
Nếu người mẹ được thừa nhận là mất trí và phải ở hết mười lăm năm tiếp
theo của cuộc đời trong một cái ô của người điên, hay nếu bà ta bị phán
quyết là có tội và ở suốt đời trong tù hay lên ghế điện - thế thì có nghĩa lý
gì? Dù sao thì anh vẫn đã giết con mình. Đời anh như thế là hết, phải
không?

Sonya nhắm mắt.

- Chuyện của Matt Hunter đối với tôi cũng vậy. Hắn đã giết con trai chúng
ta. Dù là tai nạn hay cố ý, tôi chỉ biết là con chúng ta đã chết. Những thứ
còn lại không quan trọng gì. Bà hiểu không?

Hiểu rõ hơn là ông ta suốt đời này có thể biết được.

Sonya cảm thấy nước mắt đã ứa ra. Bà nhìn chồng. Clark đã đau khổ đến
thế. Cứ đi đi, bà muốn bảo ông ta. Vùi đầu vào công việc, vào tình nhân,
vào cái gì cũng được.

- Cứ đi đi - Tôi không muốn làm tổn thương ông, - bà nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.