NGƯỜI VÔ TỘI - Trang 294

đằng sau đã cũ và gỉ sét, cần phải vứt đi. Trong khi họ còn tới hai năm nữa
để mua bộ khác, Olivia đã chọn được loại mà nàng muốn - tàm bằng gỗ
tùng - vì loại đó đảm bảo không có dằm.

Matt cố nhìn thấy tất cả những đồ nội thất đó. Anh cố tưởng tượng cuộc
sống bên trong cái tổ ấm ba phòng ngủ này với gian bếp cần cải tiến, ngọn
lửa bừng bừng, tiếng cười trên bàn ăn tối, đứa con chạy tới giường cha mẹ
vì bị cơn ác mộng đánh thức, khuôn mặt Olivia vào buổi sáng.

Anh đã gần như thấy được cảnh đó, hệt như một bóng ma của Scrooge(1)
đang chỉ đường cho anh, và trong một giây anh gần như đã mỉm cười.

Nhưng hình ảnh đó không giữ được lâu. Matt lắc đầu trong màn mưa.

Anh đang đùa với ai vậy?

Anh không biết chuyện gì đang xảy ra với Olivia, nhưng có một điều mà
anh biết chắc: nó đánh dấu sự kết thúc. Câu chuyện thần tiên đã qua rồi.
Như Sonya McGrath đã nói, hình ảnh trên chiếc camera phone chính là
tiếng gọi đánh thức anh dậy, là cái nhìn thực tế là khoảnh khắc “Tất cả chỉ
là đem mi ra đùa giỡn” trong khi sâu thẳm trong lòng mình, anh luôn biết
điều đó.

Mi không trở lại được.

Stephen McGrath sẽ không dễ gì rời bỏ anh. Bất cứ khi nào Matt định bỏ ra
xa, Stephen Người Chết cũng ở đó, bắt kịp sau lưng anh, gõ lên vai anh.

“Tôi đây này Matt. Vẫn còn bên anh…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.