NGƯỜI VÔ TỘI - Trang 340

Harlan Coben

Người vô tội

Dịch giả: Trần Thiện Huy

Chương 26

Loren nghĩ về cú điểm huyệt vừa rồi.

Matt cố gắng che giấu nó, nhưng rõ ràng anh ta đã phản ứng khi nghe thấy
cái tên Max Darrow. Câu hỏi, dĩ nhiên, là tại sao.

Thật ra nàng đã chấp nhận lời thách thức của Matt và gần như theo dõi anh
ta - nghĩa là, nàng lái xe đi trước và dừng lại gần văn phòng MVD. Nàng
biết chủ của công ty điều tra tư nhân này là một tay cớm liên bang cũ. Anh
ta nổi tiếng kín đáo, nhưng biết đâu vẫn khai thác được.

Khi Matt lái xe vào - đúng như lời anh ta nói - còn hai chiếc xe khác nữa
trong bãi. Loren viết lại biển số xe. Đã muộn rồi. Không còn lý do gì phải
quanh quẩn ở đây nữa.

Hai mươi phút sau, Loren về tới nhà. Oscar, con mèo già nhất của nàng
mon men lại gần để được gãi tai. Loren đáp ứng nhưng con mèo nhanh
chóng phát chán, sốt ruột kêu meo meo, và lủi vào trong bóng tối. Như
ngày xưa thì Oscar đã phóng vút đi rồi, nhưng tuổi tác và cái hông bệnh tật
đã chấm dứt chuyện đó. Oscar đã già rồi. Trong lần khám gần đây nhất, bác
sĩ thú y đã trao cho Loren một cái nhìn như muốn nói nàng nên chuẩn bị là
vừa. Loren cố gạt bỏ chuyện ấy. Trên màn ảnh, lúc nào cũng là bọn trẻ,
theo kiểu Old Yellervà các bộ phim gạt tiền kế tiếp, đau khổ vì sự mất mát
một con vật nuôi. Trong thực tế con nít rồi cũng chán nhưng con thú cưng.
Nhưng người lớn cô đơn cảm thấy sự mất mát rõ nét nhất. Như Loren.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.