NGƯỜI VÔ TỘI - Trang 555

- Cô không tưởng tượng nổi đâu.

- Anh có ảnh không?

- Tôi không bao giờ mang ảnh.

- Ô?

Yates sửa thế ngồi trên ghế. Loren liếc nhìn anh ta qua khóe mắt. Tư thế
ngồi của anh ta bỗng trở thành cứng ngắc.

Khoảng sáu năm về trước, - anh ta bắt đầu, - tôi có lần bị mất cắp ví tiền.
Tôi biết, tôi là sếp của FBI mà để cho bị móc túi. Kiện tôi đi. Gì thì gì, tôi
lúc ấy muốn điên lên. Không phải vì tiền hay vì thẻ tín dụng. Nhưng tôi cứ
nghĩ đi nghĩ lại là một tên khốn kiếp đã lấy được ảnh các con tôi. Con tôi.
Hắn có lẽ đã lấy tiền và vứt cái ví vào đống rác. Nhưng giả dụ hắn không
vứt. Giả dụ hắn giữ mấy tấm ảnh lại. Cô biết đấy để cho vui. Có thể hắn, tôi
không biết, nhìn chằm chằm vào mấy tấm ảnh một cách thèm muốn. Có thể
hắn còn đưa ngón tay chạm vào tấm ảnh, vuốt ve mặt lũ trẻ.

Loren nhíu mày.

- Vừa nói đến những người gặp ở chỗ tiệc tùng thì thú lắm.

Yates cười khô khan.

- Đó là lý do tôi không bao giờ mang theo ảnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.