NGƯỜI XANH CỦA TRÁI ĐẤT HỒNG - Trang 134

Miro xen vào: – Vấn đề ở đây còn lớn hơn thế nữa. Ở đây là vấn đề truyền
đạt kiến thức. Mà điều đó thì đã được trực tiếp ghi trong bộ luật du hành
vũ trụ …

Iuri ngắt lời: – Đấy là bộ luật gì?

Đấy là những quy tắc cư xử của các nhà du hành vũ trụ. Trong đó có ghi:
góp phần bằng mọi cách vào việc truyền đạt kiến thức cho người dân địa
phương với điều kiện là những kiến thức ấy không gây hại cho họ. Nghĩa
vụ thứ hai của nhà du hành vũ trụ là học hỏi kiến thức của nhân dân địa
phương.

Zed xen vào: – Nếu nghĩ cho kỹ thì hoá ra khuyết điểm thứ hai thực ra
không phải là khuyết điểm. Chúng ta không những mang bạn Iuri theo để
truyền cho bạn ấy kiến thức của chúng ta mà ở mức độ nào đó còn làm bạn
ấy khỏi phải chịu những chuyện bực dọc nữa …

Kvat mỉm cười: – Điều đó thì chưa hẳn.

– Được thôi … Tớ đồng ý. Nhưng dù sao, tớ cũng không thấy có khuyết
điểm gì đặc biệt trong chuyện này. Chính Iuri đã quyết định cùng đi với
chúng ta. Chúng ta không bắt buộc và không cưỡng bức cậu ấy đi. Đúng
không?

Đúng …

Tức là khuyết điểm thứ hai của chúng ta không phải là khuyết điểm lắm.
Nếu không có chuyện protein, hay nói đúng hơn, nếu như thức ăn dự trữ
không bị biến mất …

Kvat nói với vẻ khuyến khích: – Tớ không thấy mối liên hệ gì giữa khách
của chúng ta và vấn đề thức ăn cả.

Zed đáp lại: – Thật đáng tiếc là … tớ thì tớ thấy … Chỉ cần nhìn Sarik là ai
cũng hiểu thực phẩm biến đi đâu mất.

Zed nhìn các bạn. Cậu ta rất không muốn bị hiểu lầm là cậu ta tiếc thực
phẩm. Nhưng sự thật vẫn là sự thật và cậu ta nói lên sự thật ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.