NGƯỜI XANH CỦA TRÁI ĐẤT HỒNG - Trang 143

Ten quyết định: – Ta thử xem sao.

Iuri yên lặng. Thật khó mà tin được. Sarik không biết nói chuyện bởi vì cấu
tạo của lưỡi nó không thích hợp và nó không thể phát ra được những từ cần
thiết. Thế mà lại có thể nói chuyện được với nó vì nó biết suy nghĩ. Nhưng
làm sao có thể truyền đạt ý nghĩ của mình cho người khác mà lại không
dùng đến lời lẽ nhỉ?

Lời lẽ sở dĩ tồn tại chính là để truyền đạt ý nghĩ. Nhưng nếu Sarik không
nói năng được thì nó cũng không thể truyền đạt ý nghĩ của nó.

Vậy là thế nào nhỉ?

Giờ đây Iuri không vội vàng bày tỏ những ý nghĩ và những điều nghi vấn
của em. Cuộc sống của những người da xanh đã dạy em có thái độ bình
tĩnh hơn đối với những sự việc thoạt đầu có vẻ kỳ quái. Còn chuyện gì mà
các nhà bác học ở Trái đất Hồng xa xôi kia không nghĩ ra nữa!

Iuri theo thói quen nhìn sang Zed, nhưng cậu ta đã đứng dậy khỏi chiếc
giường kiểu ghế bành và nặng nề chậm chạp đi đến hành lang, dường như
có hàng nghìn cân treo trên lưng và vai cậu ta. Đến cửa, cậu ta quay lại và
vừa khó nhọc mỉm cười và chậm rãi nói: – Chúng ta sẽ làm được tất cả
những chuyện đó.

Kvat cũng đứng dậy và cũng từ từ đi theo nhưng dừng lại ở cửa. Iuri chăm
chú theo dõi họ nhưng em không nhận thấy có gì đặc biệt cho đến khi Zed
đưa Kvat bốn chiếc mũ trùm đầu nhẹ nhàng sáng loáng, hệt như những
chiếc mũ mà các nhà du hành vũ trụ đã đội lúc họ lang thang trên khoảng
rừng dâu ở Trái đất Xanh.

Vẫn với dáng đi khó nhọc, chậm chạp như vậy, Kvat trở lại phân phát mũ
cho các bạn. Iuri quay quay chiếc mũ và nhìn Kvat ra ý dò hỏi. Cậu ta bực
bội nhíu mày: – Tớ quên bẵng mất là cậu từ Trái đất khác đến và phải
giảng giải mọi việc cho cậu. Đây là … Miro này, cậu giải thích đi, cậu thạo
hơn tớ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.