NGƯỜI XANH CỦA TRÁI ĐẤT HỒNG - Trang 141

Có lẽ đó là lần đầu tiên Iuri hiểu được rằng con người cần phải biết những
gì ở xung quanh ta. Phải biết, phải hiểu, và phải hình dung được thật rõ về
những thứ ấy. Dù những hiểu biết này có vẻ như chẳng bao giờ dùng đến và
chẳng có ích cho ai cũng vậy. Vì lúc nào cũng có thể gặp phải hoàn cảnh
khiến những hiểu biết ấy trở nên tối cần thiết.

Tất cả yên lặng hồi lâu, mỗi người cân nhắc tình hình chung và số phận
mình theo kiểu riêng. Đột nhiên, trong khung cảnh tĩnh mịch; giữa tiếng
động cơ ầm ì đều đều và căng thẳng, một tiếng rú thảm thiết, vừa cao lại
vừa hơi khàn khàn, bỗng vang động khắp các ngăn con tàu. Hình như đấy
không phải là tiếng rú mà là tiếng khóc mới đúng. Nó bất ngờ và não ruột
đến nỗi cả Iuri, cả Zed và hình như ngay cả anh chàng Kvat nghiêm nghị
kia nữa cũng rùng mình và nhìn quanh.

Lại con Sarik! – Iuri thở dài và buồn rầu hỏi: – Chuyện gì xảy ra với nó
nhỉ? Tại sao nó lại lớn lên một cách khác thường như thế nhỉ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.