NGƯỜI XANH CỦA TRÁI ĐẤT HỒNG - Trang 150

Iuri tuyệt vọng nghĩ: – Không được cho Sarik ăn uống nữa! Dứt khoát
không cho ăn nữa!

Nhưng ý nghĩ của em đã được các nhà du hành da xanh thu lấy. Mới trước
đây một giây thôi, có thể họ cũng nghĩ hệt như vậy, song bây giờ họ không
hiểu nổi.

Zed buồn bã và dịu dàng đáp lại: – Không được, Iuri ạ.

– Nếu người hay động vật muốn ăn hay muốn uống thì cũng phải cho ăn
cho uống chứ … –
Cậu ta ngừng lại, nhưng ai cũng hiểu: đúng không thể
khác được thật. Đối với một con vật, lại là một con vật thân thiết, hiền lành,
thì ai lại nỡ không cho nó ăn uống được.

Những bức tường trong con tàu vẫn cứ ép lại vì di chuyển. Chẳng bao lâu,
những đường liên lạc chung được kết cấu theo kỹ thuật âm thanh lập thể đã
phát tra những âm thanh mới. Đấy không phải là tiếng rên, cũng không phải
là những tiếng biểu lộ sự khoái trá. Zed giải thích: – Sarik rốt cuộc đã quay
lại được và bây giờ đang uống đấy.

Hình trên màn ảnh cho thấy rõ Sarik quả thật đã quay lại được trong gian
bếp rộng thêm ra. Chiếc đuôi cộc ngắn ngủn nhưng bây giờ đã to xù của nó
quay tròn như chong chóng. Đấy là Sarik đang khoái trá. Sau đó, chiếc đuôi
ngừng quay và vang lên rành rọt tiếng tớp tớp và tiếng rống đều đều. Zed
báo tin: – Nó đang ăn. Nó ăn liền một hơi.

Lần này, những chiếc mũ không thấy khuếch đại các ý nghĩ nữa. Mọi người
đều yên lặng, cắn răng chờ đợi. Quả thật, thỉnh thoảng cũng có xuất hiện
những cái gì giống như các ý nghĩ rời rạc nhưng chúng đều quy về một
việc: xử sự với Sarik thế nào đây, và cái chính là làm cách nào biết được
chuyện gì đã xảy ra với nó đây.

Điểm cuối cùng này đặc biệt quan trọng. Vì nếu Sarik mắc một thứ bệnh lạ
lùng, có thể gọi là chứng khổng lồ, thì các nhà du hành cũng có thể mắc
chứng bệnh đó lắm chứ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.