NGƯỜI XANH CỦA TRÁI ĐẤT HỒNG - Trang 25

Kvat nhìn họ, nhướn cặp lông mày rậm lên và nói vài lời với các bạn mình.
Họ ưng thuận gật đầu và lao đến các bức tường. Còn Kvat đi tới bức tường
có những nút bấm muôn màu đang lấp lánh trong tấm khung kim loại bóng
loáng.

Giữa lúc Zed, Ten và Miro nhìn những đốm sáng nhấp nháy trên các bức
tường thì Kvat bấm nút.

Mọi chuyện dường như rất đơn giản. Vì nếu là con tàu vũ trụ thì trong đó
nhất định phải có các nút bấm, các đốm sáng sặc sỡ của các đèn kiểm tra,
các đồng hồ đo và các nút bật – những cái chuyển mạch nhỏ xíu rồi. Không
có những vật đó thì tất nhiên không thể có con tàu vũ trụ nào hết, dù thực
hay viễn tưởng cũng vậy.

Đáng ngạc nhiên là cái khác kia. Trên tất cả các con tàu vũ trụ thật hay viễn
tưởng đều nhất thiết phải có các loại phòng: nào phòng ở, nào phòng làm
việc, dù các phòng ấy thế nào chăng nữa. Trong các phòng thế nào cũng
phải có đủ các thứ máy móc, dụng cụ, nào màn ảnh, nào kính ngắm, nào
bảng điều khiển, nào ghế bành, nào bàn, nào các kiểu đồng hồ đo … Đủ
mọi loại đồng hồ đo cho mọi sở thích.

Nhưng con tàu này thì khác hẳn. Một bảng nút bấm trông cứ như đồ chơi.
Trên những bức tường bóng mờ, ấm áp, lấp lánh thứ ánh sáng vũ trụ xanh
xanh, có những đốm sáng sặc sỡ chạy đi chạy lại mà Miro, Ten và Zed
đang chăm chú theo dõi.

Không, dù nói gì thì nói, nhưng con tàu này với những người chủ rất tương
xứng với nó rõ ràng là một con tàu vớ vẩn, ngay cả con tàu viễn tưởng cũng
không như vậy. Nó quá trần trụi và chán ngán.

Thậm chí Iuri phải thở dài – mọi chuyện sao mà ngán ngẩm đến thế!

Em vừa hít một hơi dài, định thở ra nhưng bỗng nghẹn lại. Cảnh tượng
đang diễn ra trước mắt em không còn là chuyện viễn tưởng nữa. Đây là
chuyện cổ tích hay phép lạ mới đúng. Gọi là khoa học cũng không được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.