NGƯỜI XANH CỦA TRÁI ĐẤT HỒNG - Trang 23

Chương 4 – Zed, Miro, Ten và Kvat

Xung quanh yên lặng quá. Iuri nghe thấy cả tiếng đinh kêu ken két trong
đôi giày đang khô dần và tiếng sột soạt của bộ lông lúc thì dựng lên, lúc thì
dẹp xuống trên mình con Sarik.

Nhưng ngay trong cảnh yên lặng đó, em vẫn không nghe thấy tiếng tường
căn phòng đột nhiên tách ra, và trước mắt em bỗng xuất hiện một căn
phòng lớn, chan hoà ánh sáng.

Vì bất ngờ nên cả Iuri và Sarik lại đều không nhận thấy các bức tường đã
lẩn đi đâu và như thế nào. Chúng vừa mới đứng đó, liền một mối và vững
chắc đến thế, không hề có một kẽ nứt nào, thế mà bỗng dưng biến mất.

Giữa căn phòng là bốn người da xanh đang đứng. Họ không còn mặc bộ áo
liền quần, không đội mũ chụp kín nữa, và họ mỉm cười.

Iuri không muốn cười. Sau những sự việc họ đã gây ra cho em, bây giờ
không còn là lúc mỉm cười mà là lúc choảng nhau. Nhưng em đang là tù
binh, và trước mắt em có những bốn người. Mà người đàn ông chân chính
trước hết phải biết cân nhắc sức mình, không được liều mạng. Nhưng đồng
thời người đàn ông chân chính cũng không nên hạ mình, dù là hạ mình
trước lực lượng trội hơn chăng nữa. Chính vì vậy mà Iuri kiêu hãnh rướn
thẳng người, lại bước một chân lên và đút tay vào túi trái.

Nhưng các nhà du hành vũ trụ không định tấn công hay nhạo báng Iuri.
Người có cặp tai to chạy đến em trước tiên và giơ tay ra.

Iuri hơi lưỡng lự, nhưng vẫn xiết chặt tay anh ta. Khi ấy nhà du hành vũ trụ
da xanh nói rõ ràng bằng tiếng người bình thường: – Zed!

Iuri không hiểu: – Cái gì, cái gì?

Nhà du hành vũ trụ vỗ vào ngực mình và nhắc lại: – Zed!

Thì ra dường như anh ta đang tự giới thiệu và xưng tên thì phải.

Không đáp lại thì thật bất lịch sự, Iuri vỗ vào ngực mình và trả lời:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.