NGƯỜI XANH CỦA TRÁI ĐẤT HỒNG - Trang 62

– Và mùi của nó … chẳng giống mùi chả gì cả …

– Thế cậu muốn nó có mùi thế nào?

– Giả dụ … mùi hành phi chằng hạn … Hay một chút tỏi … Rồi thìa là và
rau mùi nữa …

Ten mừng rỡ: – Cái ấy thì dễ như bỡn. Quả thật tớ không biết những mùi
ấy như thế nào. Nhưng nếu cậu biết thì chúng tớ sẽ chế biến ngay bây giờ.
Cậu hãy nói công thức của chúng đi.

Iuri nghi hoặc nhìn Ten nhưng nín lặng: công thức thì có liên quan gì đến
chuyện này nhỉ?

– Cậu làm sao thế? Cậu không quên công thức chứ? Cậu chỉ cần nói
những nguyên tố cơ bản cũng được …

– Ten này, nhưng công thức thì liên quan gì đến chuyện này nhỉ? Đây là
mùi cơ mà?

Bây giờ đến lượt Ten nghi hoặc, và thậm chí lo lắng nữa, cậu ta chăm chú
nhìn Iuri. Rõ ràng cậu ta có điều gì đó không hiểu. Điều gì thì Iuri chưa biết
nhưng em đoán phỏng như vậy. Điều đoán phỏng làm em hết sức khó chịu.
Em cúi đầu và nhìn thấy Sarik.

Con Sarik đang dán mắt vào mép đĩa chả rán. Đôi mắt nó rực lên vẻ rầu rĩ
xa lạ. Nó không nhìn thấy gì hết ngoài chiếc đĩa này. Toàn bộ tấm thân xù
lông và gầy giơ xương của nó vươn tới chiếc đĩa, nó nóng ruột nhấc chân
trước lên.

– Tớ không hiểu được cậu – Cuối cùng Ten chậm rãi nói – Tớ hoàn toàn
không hiểu được câu. Chẳng lẽ ở chỗ các cậu người ta không biết công
thức khoa học của thức ăn à? Vậy làm sao các cậu chế biến được thức ăn?
Nhắm mắt làm mò ư?

Iuri yên lặng nhìn Sarik và ngẫm nghĩ xem liệu chuyện gì có thể xảy ra với
con chó được. Nó không thể thay đổi một cách nhanh chóng và trơ trẽn như
thế, vì nó mới ăn xong chứ đã lâu la gì đâu? Vậy có chuyện gì xảy ra với nó
thể nhỉ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.