NGƯỜI XANH CỦA TRÁI ĐẤT HỒNG - Trang 79

– Nếu thế thì chúng ta sẽ không dạy Sarik nữa.

Không hiểu sao, Iuri bỗng cảm thấy tiếc: không phải tiếc cho Sarik bị em
và Miro quyết định để mặc cho dốt nát, mà em thấy tiếc cho em thì đúng
hơn, vì nếu em trở về Trái đất với một con chó đã tốt nghiệp trình độ trung
cấp thì còn gì hay bằng.

Dĩ nhiên là chưa cần nói đến xiếc vội. Ở rạp xiếc thì con chó như thế sẽ
được người ta công kênh cùng với chủ nó ấy chứ. Nhưng ngay cả trong
sinh hoạt hàng ngày cũng đã thú vị lắm rồi. Chẳng hạn, em bỗng quên bẵng
một quy tắc nào đấy và “Sarik nhắc tao đi!”. “Được thôi, gâu, gâu!” – thế là
xong. Hoặc: “Sarik, chạy ra câu lạc bộ xem hôm nay chiếu phim gì nào?”
Thoắt một cái đã “gâu gâu!” … thế là xong.

Hay chẳng hạn như …

Nói chung, với một con chó có học thức thì trước mắt ta có thể mở ra biết
bao khả năng hết sức kỳ lạ. Nếu việc học tập lại tiến hành trong giấc ngủ
nữa, khi ngay cả Sarik cũng không ngờ đến, thì thật không chê vào đâu
được. Vậy cứ để cho nó học đi. Biết đâu chẳng có lúc cần đến.

Hay là … dù sao thì … Nếu đã bắt đầu, có lẽ … Không có gì phiền phức
chứ?

Nhưng Miro có thể nghĩ khác đi chăng nữa, cậu ta cũng không phản đối.
Cậu ta không có tính nhỏ nhen. Sarik muốn học ư? Thì cứ việc học. Dù sao
thì việc dạy học cũng không phải do Miro cáng đáng mà đấy là trách nhiệm
của người máy. Vả lại, dạy người hay dạy chó – điều đó chẳng có gì quan
trọng. Nếu người ta ra lệnh thì còn dạy cả cá nữa ấy chứ. Bởi vậy, Miro chỉ
hỏi một điều thôi: – Thế nhiều kiến thức như vậy không có hại gì cho nó
chứ? Nhỡ óc nó không chịu đựng nổi thì sao?

– Ơ … hễ bắt đầu không chịu đựng nổi là chúng ta sẽ ngừng dạy ngay.

– Nhưng nếu nó không hiểu được nhiều thứ?

– Thì đã sao? Ngay tớ đây cũng có hiểu ngay một lúc được tất cả đâu?
Nhưng tớ ghi nhớ kỹ rồi sau hiểu dần dần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.