NGƯỜI XANH CỦA TRÁI ĐẤT HỒNG - Trang 8

Cả hai cứ đi, cứ đi mãi mà không nhận thấy bước chân cả người lẫn chó
ngày một chuệch choạc hơn và hay dừng lại hơn. Sương đã thấm đẫm giầy
của Iuri, chiếc quần trở nên nặng chịch và ướt sũng đến gần đầu gối. Từ bộ
lông uốn làn sóng màu trắng điểm chấm đen của Sarik, hơi sương đọng lại
chảy ròng ròng xuống đất.

Cả Sarik lẫn Iuri đều bắt đầu thấy răng va vào nhau lập cập: mặt trời vừa
mới ló nên buổi sáng còn lạnh.

Khi cả hai đã đi gần hết một vòng con tàu thì trong bụi cây cạnh suối có
những cái bóng lờ mờ vụt qua rồi biến mất.

Nhưng dù Iuri có chăm chú xem xét bụi cây rậm rạp ven suối đến đâu
chăng nữa, em vẫn chẳng thấy có gì đáng ngờ cả.

Dù Sarik có ra sức đánh hơi đến đâu chăng nữa, nó vẫn chẳng phát hiện
được một thứ mùi gì nguy hiểm hết.

Thực ra, như về sau đã chứng tỏ, Sarik có ngửi thấy một mùi khá mạnh và
hết sức lạ lùng, nhưng nó không chú ý đến lắm, và trong rừng thường đột
nhiên có một mùi kỳ dị trào đến, và trong khi còn chưa phân biệt được đấy
là mùi gì thì nó đã biến mất.

Chính vì vậy mà cả Iuri lẫn Sarik đều không xem xét kỹ càng bụi cây ven
suối. Nếu như ở đó có các nhà du hành vũ trụ thì chắc họ đã nhìn thấy em
cùng Sarik và đã lên tiếng. Hoặc ít ra, họ cũng phản ứng như thế nào đó
chứ?

Nhưng tất cả vẫn yên tĩnh và bình thường. Sarik và Iuri lại đi tiếp quanh
con tàu.

Mặt trời lên cao rất nhanh. Những tia nắng xuyên qua lớp lá dày lúc chiếu
ngang, lúc chiếu dọc như chúng là những sinh vật sống. Do đó, con tàu như
bừng tỉnh dậy, lúc thì nó bùng lên, lúc lại tắt đi, lúc thì toả muôn ngàn tia
lửa muôn màu xuống lớp cỏ ẩm ướt. Mọi vật sao mà đẹp đẽ, sao mà khác
thường đến nỗi ngay cả con Sarik cũng nép sát vào đôi ống quần ướt đẫm
của Iuri và lặng hẳn đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.