NGUỒN CỘI - Trang 344

CHƯƠNG 61

Trong làn gió cuồn cuộn, Ambra cảm thấy hai cánh tay Langdon nâng bổng
nàng lên và đưa về phía bàn tay chìa ra của Đặc vụ Díaz trên chiếc trực
thăng lơ lửng.

Nàng đang quá choáng váng chẳng thể phản đối được.
“Cô ấy đang chảy máu!” Langdon hét to khi ông leo lên máy bay sau

nàng.

Đột nhiên chiếc trực thăng nhấc bổng lên trời, tránh xa khỏi phần mái nhà

nhấp nhô, để lại phía sau một tốp cảnh sát ngơ ngác, tất cả đều trố mắt nhìn
lên.

Fonseca kéo cánh cửa hông đóng lại và sau đó di chuyển về phía phi công

ở phía trước. Díaz lách tới bên cạnh Ambra để kiểm tra cánh tay của nàng.

“Chỉ là một vết xước thôi,” nàng ngây người nói.
“Tôi sẽ tìm bộ đồ sơ cứu.” Díaz đi về phía sau khoang.
Langdon ngồi đối diện Ambra, hướng về phía sau. Lúc này khi đột nhiên

cả hai người bị bỏ riêng lại, ông mới nhìn vào mắt nàng và mỉm cười nhẹ
nhõm. “Tôi mừng là cô không sao.”

Ambra khẽ gật đầu đáp lại, nhưng nàng chưa kịp cảm ơn ông thì Langdon

đã nhổm về phía trước, thì thào với nàng bằng giọng đầy phấn khích.

“Tôi nghĩ tôi đã tìm được bài thơ bí ẩn của chúng ta rồi,” ông reo lên, mắt

ngập tràn hy vọng. “William Blake. Không chỉ có một bản tổng tập Blake
trong thư viện của Edmond… mà rất nhiều bài thơ của Blake là những lời
tiên tri!” Langdon chìa tay ra. “Đưa tôi cái điện thoại của Edmond - tôi sẽ
bảo Winston tìm tác phẩm của Blake để lựa lấy bất kỳ dòng thơ bốn mươi
bảy mẫu tự nào!”

Ambra nhìn bàn tay chờ đợi của Langdon và cảm thấy vô cùng có lỗi.

Nàng đưa tay nắm lấy bàn tay ông. “Anh Robert,” nàng nói cùng tiếng thở
dài đầy ăn năn, “điện thoại của Edmond mất rồi. Nó đã bị rơi ở rìa tòa nhà
rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.