công mình, lúc này vừa chết sựng lại phía dưới ông, trân trối nhìn vào nòng
súng đầy thách thức.
Trong quầng sáng đèn pin, Langdon nhìn ra bộ râu muối tiêu và chiếc
quần trắng hồ cứng của gã đàn ông… và ngay lập tức, ông biết đó là kẻ nào.
Tên sĩ quan hải quân từ Guggenheim…
Langdon đưa súng lên đầu gã, rà ngón trỏ vào cò súng. “Mày đã giết bạn
tao là Edmond Kirsch.”
Gã đàn ông thở không ra hơi, nhưng câu trả lời của gã rất nhanh, giọng gã
lạnh như băng. “Tao thanh toán nợ nần thôi. Bạn mày, Edmond Kirsch đã
giết gia đình tao.”