NGUỒN CỘI - Trang 432

“Tư lệnh,” Martín khẩn khoản, “xin nhớ rằng Hoàng thượng rất yếu. Có lẽ

đây chỉ là một trường hợp đánh giá sai lầm chăng?”

“Hay là một khoảnh khắc vụt sáng,” Garza nêu ý kiến. “Khinh suất hay

không thì hoàng hậu tương lai hiện vẫn an toàn và đã có tung tích, trong tay
của lực lượng Cận vệ.”

“Chính xác.” Martín nhìn ông vẻ cẩn trọng. “Vậy điều gì khiến ngài bực

bội chứ?”

“Valdespino,” Garza nói. “Tôi thừa nhận tôi không thích ông ta, nhưng

linh cảm mách tôi ông ta không thể đứng sau vụ sát hại Kirsch, hay bất kỳ
diễn biến nào còn lại.”

“Sao lại không chứ?” Giọng cô gay gắt. “Bởi vì ông ấy là một tu sĩ ư? Tôi

hoàn toàn tin chắc Tòa án dị giáo của chúng ta đã dạy chúng ta vài điều về
việc Giáo hội sẵn sàng bào chữa cho những biện pháp quyết liệt. Theo ý
kiến của tôi, Valdespino luôn tự cho mình là đúng, tàn nhẫn, cơ hội chủ
nghĩa và cực kỳ giấu giếm. Tôi bỏ sót gì chăng?”

“Đúng vậy,” Garza gắt, giật mình vì thấy mình đang bênh vực Giám mục.

“Valdespino đúng là tất cả những gì cô nói về ông ta, nhưng ông ta cũng là
người coi trọng truyền thống và phẩm giá trên hết. Đức vua - vốn gần như
không tin tưởng ai cả - đã rất tin Giám mục suốt nhiều thập kỷ nay. Tôi thấy
rất khó tin rằng người được Đức vua tin cẩn lại phạm vào hành động dối trá
mà chúng ta đang nói đến.”

Martín thở dài và rút điện thoại di động của mình ra. “Tư lệnh, tôi phải

phá bỏ niềm tin của ngài vào Giám mục, nhưng tôi cần ngài xem thứ này.
Suresh đã cho tôi xem.” Cô bấm vài nút và đưa điện thoại của mình cho
Garza.

Màn hình hiển thị một tin nhắn văn bản dài.
“Đây là ảnh chụp màn hình một tin nhắn văn bản Giám mục Valdespino

nhận được tối nay,” cô thì thào. “Xin hãy đọc đi. Tôi bảo đảm nó sẽ thay đổi
suy nghĩ của ngài.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.