vượt đại dương bao la. Kỷ nguyên của tôn giáo đang dần chấm hết, và kỷ
nguyên của khoa học đang tới. Hãy hình dung điều gì sẽ xảy ra nếu kỳ diệu
thay chúng ta biết được câu trả lời cho những câu hỏi lớn của cuộc sống.
Khi Langdon ngồi xuống bên cạnh Ambra, cái màn hình đồ sộ là cả bức
tường bắt đầu phát đi dữ liệu đếm ngược cuối cùng.
Ambra nhìn ông dò xét. “Anh ổn chứ, Robert?”
Langdon gật đầu khi một đoạn âm thanh đầy kịch tính vang khắp phòng
và gương mặt Edmond hiện trên bức tường trước mặt họ, cao đến một mét
rưỡi. Nhà vị lai chủ nghĩa lừng danh trông gầy và mệt mỏi, nhưng anh nhìn
máy quay và mỉm cười rạng rỡ.
“Chúng ta từ đâu đến nhỉ?” anh hỏi, sự phấn khích trong giọng nói cất lên
khi tiếng nhạc dịu xuống. “Và chúng ta đang đi về đâu?”
Ambra cầm lấy tay Langdon và nắm chặt vẻ lo lắng.
“Hai câu hỏi này thuộc về cùng một câu chuyện,” Edmond tuyên bố. “Vì
thế chúng ta hãy bắt đầu từ đầu… từ chỗ khởi đầu.”
Với một cái gật đầu tinh nghịch, Edmond thò tay vào túi và móc ra một
vật nhỏ bằng thủy tinh - một ống nghiệm chứa thứ chất lỏng xỉn màu có ghi
hai cái tên đã mờ Miller và Urey.
Langdon cảm thấy tim mình đập rộn.
“Hành trình của chúng ta bắt đầu từ rất lâu rồi… bốn tỷ năm trước Công
nguyên… trôi nổi trong nồi súp nguyên thủy.”