NGUỒN CỘI - Trang 548

“Chúa ơi, cô thật chán phèo,” anh buột miệng và rẽ vào một hành lang

khác.

Martín cười. Cảm ơn nhiều, Suresh. Tôi cũng mến anh.
Khi cô tới cửa, cô nhìn qua quảng trường nắng chói chang tới chỗ đám

đông phóng viên và quay phim đông đảo nhất cô từng thấy tập trung tại
Hoàng cung. Thở hắt ra, Mónica Martín chỉnh lại cặp kính của mình và tập
trung tinh thần. Sau đó cô bước ra dưới ánh mặt trời Tây Ban Nha.

Trên gác trong căn hộ hoàng cung, Hoàng tử Julián xem buổi họp báo được
truyền hình của Mónica Martín khi chàng cởi bỏ đồ. Chàng đã kiệt sức,
nhưng chàng cũng cảm thấy rất nhẹ lòng khi biết rằng giờ Ambra đã an toàn
trở về và đang ngủ ngon. Những lời cuối cùng của nàng trong cuộc trò
chuyện trên điện thoại của họ khiến chàng ngập tràn hạnh phúc.

Anh Julián, với em thật vô cùng có ý nghĩa khi anh tính đến việc cùng

nhau bắt đầu lại - chỉ anh và em - tránh khỏi ánh mắt của công chúng. Tình
yêu là thứ riêng tư; thế giới không cần thiết biết mọi chi tiết.

Ambra đã giúp chàng đầy lạc quan trong một ngày nặng nề vì mất đi vua

cha.

Khi chàng bước tới để treo chiếc áo vest của mình, chàng cảm thấy túi

mình có gì đó - là cái chai dung dịch morphine uống từ phòng bệnh của cha
chàng. Julián đã giật mình khi thấy cái chai trên bàn bên cạnh Giám mục
Valdespino. Rỗng không.

Trong bóng tối của phòng bệnh, khi sự thật đau đớn trở nên rõ ràng,

Julián đã quỳ xuống và thầm cầu nguyện cho cả hai người bạn già. Sau đó
chàng âm thầm nhét chai morphine vào túi mình.

Trước khi rời phòng, chàng nhẹ nhàng nâng gương mặt còn vương lệ của

Giám mục khỏi ngực cha mình và đặt ông ngay ngắn lại trên ghế… tay
khoanh lại như cầu nguyện.

Tình yêu là thứ riêng tư, Ambra đã dạy chàng. Thế giới không cần thiết

biết mọi chi tiết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.