NGUYỄN DU TRÊN ĐƯỜNG GIÓ BỤI - Trang 123

khiến bao nhiêu anh hùng ngây ngất, si mê. Nguyễn Du đặt chân
đến Hàng Châu và ngay lập tức bị thu hút.

Nguyễn Du có ấn tượng mạnh mẽ khi bắt gặp một hình ảnh anh

chưa bao giờ thấy trong đời. Đó là cảnh rừng phong lá đỏ. Đặc điểm
của cây phong là về mùa thu, khi sương muối bắt đầu lan tỏa
trong không gian lạnh lẽo thì những cây này vốn mọc thành rừng ở
những vùng hoang dã chuyển dần màu lá vàng sáng sang đỏ thẫm.
Lá cây phong không giống các lá cây khác, có ba hoặc năm thùy, xòe
ra cân đối nên khi chuyển từ xanh sang vàng rồi đỏ rất rực rỡ.
Nhìn vào một rừng phong mùa thu như nhìn thấy một vườn hoa đỏ
rực sáng tươi dăng ngang trời, vô cùng hoành tráng. Lại nữa, mỗi khi
gió thổi, những cánh lá lìa cành hoặc bay là là, hoặc xoay xoay trông
vô cùng hấp dẫn. Cảnh sắc thu hoàn toàn khác với hình ảnh thường
thấy trong thơ thu ở quê hương với “giếng vàng đã rụng một vài lá
ngô”.
Tự nhiên trong đầu Nguyễn Du hình thành hình ảnh thơ
“Rừng thu từng biếc chen hồng”… Anh lại nghĩ, cũng có thể có một
ý thơ nữa:
“Rừng phong thu đã nhuốm màu quan san”…

Nguyễn Du nói với Đại Lang:

-Mấy ngày đợi gặp anh, em đi thăm một số chùa chiền, phong

cảnh, vẫn có ý chờ được anh chỉ bảo thêm nên em trú tạm ở chùa Hổ
Pháo gần đây. Anh về quê gia quyến có bình an?

-Cảm ơn chú! Thật yên tâm vì nhà anh ổn thỏa bởi không ai theo

nghề giang hồ như anh. Vợ con anh mở được mấy gian hàng buôn
bán giao thương nên họ chu cấp đầy đủ để cho anh thỏa chí. Họ
mừng vì anh yên ổn, lành lặn trở về nhưng họ cũng không giữ anh
khi anh lại muốn đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.