NGUYỄN DU TRÊN ĐƯỜNG GIÓ BỤI - Trang 66

Vũ Văn Nhậm thấy Đăng Tiến không hề sợ hãi, dám trả lời một

cách ngang tàng, tự dưng có ý nể phục. Ông ta cười có vẻ rất khoan
dung.

-Ta chỉ muốn xem khí chất của người Bắc Hà chút thôi! Chứ ta

biết, ấy là ta đi cướp nước người, phá nhà người thì ấy lỗi là ở phía
ta. Ngươi đánh lại ta cũng là lẽ chính đáng chứ ngươi không có tội.
Chẳng qua vì sức mọn thế yếu nên mới rơi vào tay ta. Nay ta tha
cho các ngươi, nhưng nếu chịu hàng thì đi với ta, bằng không
muốn đi đâu tùy ý. Nếu lại muốn dấy quân quyết chiến với ta
nữa thì ta sẵn sàng.

Vũ Văn Nhậm đã tha cho cả bọn. Bấy giờ Đăng Tiến mới nói với

Nguyễn Quýnh, Nguyễn Du hãy tạm lánh sang bên Vân Nam. Cái chí
hướng phò Lê ở Nguyễn Đăng Tiến đã hụt hẫng đi nhiều. Còn
Nguyễn Du thì thấy mình không thể quen với không khí rối ren
này. Anh thuận theo ý của Cai Gia. Nhưng có lẽ với anh đây là chặng
giang hồ chán nản nhất! Chỉ có Nguyễn Quýnh chưa nhụt chí, vẫn
muốn tìm cách chống Tây Sơn. Song trước tình thế này, anh cũng
đành phải theo Cai Gia, cùng Nguyễn Du chấp nhận chặng đường
luân lạc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.