NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 500

NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1

Nguyên Hồng

www.dtv-ebook.com

Cánh Cửa Xám

Chúc đã phải ghét người tù nọ. Chúc ghét hắn đến mực không còn

dám nhìn mặt hắn. Tuy Chúc cũng mặc áo số, chân đeo xiềng, và không
được như hắn, Chúc lại không có ngày về. Chúc bị án khổ sai chung thân
mà hắn chỉ có bẩy năm thì đã ở được hơn bốn năm.

Chúc để ý tới hắn từ hôm Chúc phải đưa ra nằm nhà thương đây. Chúc

đã ốm chỉ còn chờ chết. Nhưng Chúc đã bớt và đã gượng gạo đi lại được.
Chúc đã không thể sao hiểu được cái sự lạ thường này và cả nhà pha cũng
đã ngạc nhiên vì thấy một người bạn tù sốt rét, đái ra máu, phải khiêng đi
nhà thương và sớm tối xuống nhà xác, mà còn sống.

Cái mầm ghét đã chồi lên ngay từ lúc Chúc tỉnh dậy, chập chờn hay

biết. Cái hơi nhà thương gây gây, hắc hắc, nồng những mùi kêdin, thuốc
vàng, mồ hôi người và quần áo khét, vừa làm cho Chúc bàng hoàng hồi
hộp, thì tiếng quát tháo của hắn rầm lên. Hắn quát từ ngoài cửa, chưa kịp
bước khỏi những bực xi măng nó dội chói óc tiếng xiềng xủng xoảng. Mọi
người đều ngước nhìn. Hắn đứng sừng sững, trừng trừng mắt, với bộ quần
áo vải Nam Định hồ rất xanh, là bằng cách gối đầu, và với cái mũ bêrê
cũng bằng vải, đội lệch, thêm cái số tù tẩy thật mờ, khâu nhỏ tý ở mép túi
áo trên. Trông hắn hiện ra lúc đó còn hống hách, dữ tợn hơn cả những
suvaydăng hay những cai tù ở những trại giam kẻ chưa thành án phần nhiều
len lét, ai đánh chửi, sai bảo cũng được.

Hắn đập giường người này, tung màn người kia, văng tục vì một cái

chăn lê thê xuống đất, dằn hắt những chai thuốc không gọn gàng trên đầu
giường. Khi những câu bẩn thỉu đã dồn dập, hắn bước liền sang, chửi rủa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.