NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 132

Tý Sáu thong thả kể cho Điều nghe từ khi nó trèo sấu bị bắt vào bóp

bến tàu trốn ra, chạy vào vườn hoa, thì thấy ông lão này lấy ra một túi vải
con giấu ở gói quần áo cất trong bị. Tý lạ lùng nhìn ông lão đếm xanhcăng
và hào. Thấy ông lão mù mà tiền lại không cất trong người, Tý đã toan lấy,
nhưng đếm tiền xong, ông ăn mày lại cất cẩn thận vào bị, ôm khư khư trong
lòng. Gần đấy, có mấy người phu lục lộ uể oải sửa các bồn cỏ. Không sao
được, Tý phải đi tìm Điều để cùng Điều tìm cách làm con chó rời ông lão
ăn mày và lấy món tiền đó. Tý Sáu vừa dứt lời, Điều mỉm cười nói:

- Như thế làm gì mà chả lấy được!

Vừa lúc ông lão ăn mày dắt chó từ trong bụi rậm ra. Tý và Điều đi

ngay theo sau. Nhưng mỗi khi chúng chực đến gần ông lão, con chó vàng
lại quay ngoắt lại vừa gầm gừ, vừa day mõm vào chân chủ. Trước còn
tưởng trẻ con trêu nó, sau thấy nó không gầm gừ nữa mà sủa vang và chồm
lên cái bị, ông lão ăn mày vội vàng một tay khua gậy, một tay ôm chặt lấy
bị, vừa đưa hai lòng mắt sâu hoắm nhìn trước nhìn sau.

Đã tối trời, Điều và Tý vẫn đi theo ông lão ăn mày. Nhưng không thể

nào đến gần người ông. Gần tám giờ ông ta dắt chó về một phố sau chợ, rẽ
sang một con đường nhỏ về một nghĩa địa. Sau cùng, ông len lỏi vào một
xóm nhỏ, xóm của dân ăn mày.

Điều và Tý Sáu phải bỏ rời ông lão ăn mày có con chó quái ác nọ.

***

Một đêm đã khuya, hai đứa đang nằm ấm chỗ trong một chiếc ôtô

hỏng, thằng Tý Sáu kéo Điều ngồi dậy. Nó vỗ vai Điều trỏ ra ngoài trời:

- Mày trông kia, trời mưa to lắm.

Điều vừa ngáp vừa lè nhè đáp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.