NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 134

Điều lắng tai nghe. Không một tiếng động ngoài tiếng gió vu vu. Tý

Sáu đã rón rén đi lại gần gốc cây. Chợt nó dừng ngay bước, mày chau lại,
đầu hơi nghiêng. Có tiếng lục sục dưới cái mái kẽm ở cuối dãy và tiếng cào
lạo sạo lên lớp chiếu che làm cửa. Tý Sáu hồi hộp ngẫm nghĩ một lúc rồi
quay gót. Nó ghé miệng vào tai Điều:

- Con chó vẫn thức mày ạ. Mà tao biết hai thằng mình khờ rồi. Ban

ngày đi xin, ông lão ăn mày mới bỏ gói quần áo vào bị, chứ khi đi ngủ, thế
nào bố già chả lẳn vào người. Mà bên bố lại có con chó tai quái kia thì có
giời lấy được.

Chớp sáng bỗng vụt lên, vẻ mặt rắn lại của Điều thoáng hiện rõ rệt:

- Ức thật, hai thằng sáng mà lại chịu thua con chó của bố mù.

- Phải làm cho con chó quỷ quái nọ chết mới được.

Thằng này vừa dứt lời, con chó vàng đã sủa rống lên. Tấm chiếu rách

từ trên mái kẽm rủ xuống mấy lần bật tung, nhô hai chân trước và cái mõm
nhọn hoắt những chiếc răng dữ tợn của con chó.

***

Lần này theo dõi ông lão ăn mày, Điều và Sáu vui sướng vô cùng.

Nhưng chúng không sao khỏi bồn chồn khi đã về chiều, ông lão vẫn còn
rong chó đi hết phố này sang phố khác, luôn mồm kêu xin. Ông ta tham
quá. Lắm người sợ con chó vàng của ông nằm lỳ lâu trước cửa, phải mau
mau cho ông hàng bát đầy cơm hay cả một xu. Hình như ông muốn làm
giàu với số tiền cóp nhặt ăn mày lòng thương của những người hiền từ. Chả
thế mà ông có mấy cọc xu hào khiến hai thằng tốn công theo dõi.

Thỉnh thoảng để đỡ sốt ruột. Điều lại trêu con chó vàng cho nó sủa

váng lên. Nhưng nó chỉ cúi gằm đầu, yên lặng dắt chủ. Có lẽ cả ngày đi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.