NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 197

sự hoà thuận dần dần phai nhạt, rồi một ngày kia mất hẳn, cũng như cảnh
đời êm ấm đã bao đêm làm hai người phải thao thức.

***

Vắt! Vắt!

Tiếng dây da quật vào càng xe.

Con ngựa nâu sẫm gõ móng cồm cộp xuống mặt đường và hếch mõm

lên thở phì phì. Miệng nó sùi bọt, mắt ướt át, lờ đờ.

- Vắt... vắt...vắt... Jocky... Jocky... đi... đi...

Con ngựa vươn cao cổ lên và rít mấy tiếng. Đoạn nó du mình về một

bên làm cái xe nghiêng hẳn đi. Thường phải nhảy vội xuống, cầm sợi dây
da kéo mặt nó áp vào mặt mình. Anh vuốt xuôi sống mũi nó đang thở phì
phì.

- Jocky... Jocky... Ngoan...

Thường xách một thùng nước đến. Con ngựa xục ngay mõm vào, lỗ

mũi đen nhánh của nó lấp lánh luôn. Thùng nước vợi, Thường tháo giành
cỏ dưới gầm xe bưng ra trước mõm Jocky. Nhìn hàm răng trắng hếu nhai
soàn soạt những ngọn cỏ xanh, Thường càng lờ đờ. Anh luôn tay vuốt ve
nó, se sẽ nói:

- Jocky... Jocky...

Giọng nói ngọt ngào, êm đềm quá khiến người ta tưởng đến khi xưa.

Thường vẫn vuốt ve và nói nựng đứa con đầu lòng ngồi trên đùi mẹ nó, uể
oải nuốt những thìa sữa "con chim".

Mặt trời đã nổi hẳn trên một nền mây xanh biếc, mấp mé bên một rặng

đồi óng ả như bọc bằng nhung lam. Gió chiều vu vu đùa bỡn trên những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.