NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 195

Tài xế, bồi, bếp, và người làm vườn kéo cả lên buồng khách. Chỉ có

anh tài xế dám xông vào gỡ cho bà chủ.

Dù cơn giận điên cuồng đã tăng thêm sức khoẻ cho người đàn ông,

nhưng hắn ta cũng bị hai bàn tay cứng như sắt của người tài xế khóa chặt
lấy, đẩy hắn ra khỏi buồng.

***

Một tuần lễ sau, trong tòa nhà lộng lẫy xây trên một khu đất um tùm

cây cối, bao quát cả một cánh đồng mông mênh, người ta không còn nghe
tiếng trẻ khóc trong những đêm im vắng.

Cái chết đã làm im lặng mãi mãi một đứa trẻ mới bập bẹ gọi ba ba...

ba ba. Và cái chết của cái hình hài do khí huyết của cặp vợ chồng ấy tạo
nên đã như một lưỡi dao sắc cắt đứt sợi dây thân ái, trước đây bền chặt ràng
buộc lấy hai người, nhưng sau cứ dần dần mềm ải.

Cho kẻ hầu đầy tớ đi khỏi, người đàn ông yên lặng xách một va li

nặng ra ga đón chuyến tàu Lao Kay - Hà Nội. Người đàn bà cũng yên lặng
xếp quần áo và tư trang vào một va li còn to hơn va li của chồng, đoạn trao
chìa khoá cho người bõ già đứng khoanh tay bên cửa buồng.

Đồn điền đã bán đứt! Nhà cửa và đồ đạc bị tịch biên hết. Con chết. Vợ

chồng mỗi người một ngả, quyết lìa mặt nhau cho đến ngày trọn đời! Cái
hạnh phúc xây dựng nên bằng bao nhiêu năm cực nhục, đau khổ và hy sinh
ngày nay bỗng tan như cát bụi trong giông tố.

Họ chỉ có thể sống với nhau đến giờ phút ấy, bởi vì đến giờ phút ấy họ

cùng thấm thía nhận ra rằng còn ở bên nhau giờ nào, phút nào, họ còn làm
khổ nhau giờ ấy, phút ấy. Một giây phút nhìn nhau, một lời nói với nhau,
một cái hôn lên trán đứa con ngây thơ của nhau, họ đều coi như những mũi
dao khoáy sâu vào lòng họ. Phải rút nó ra! Vứt nó đi! Không thì chết! Họ
đã thoả mãn rồi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.