NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 196

Người đàn bà về Thanh Hóa ở với người dì góa chồng. Không bị ai

ngăn cấm, tha hồ cờ bạc, ăn thua thật to, bạc trăm là ít. Mất bao nhiêu cũng
được, miễn là đánh sướng tay, cho bõ lúc còn ở với chồng không được mặc
sức tiêu pha.

Người đàn ông về Hà Nội, cái quê hương náo nhiệt, xa xỉ của anh.

Anh miệt mài hết đêm này sang đêm khác trong những nhà chơi đắt tiền.

Bạc! Bạc! Tiếng bạc xoang xoảng... mùi giấy bạc thơm phức... Tất cả

được vung vãi ra cho những xác thịt ấm áp, những bàn ăn la liệt sơn hào hải
vị, những khay đèn trị giá tới bạc nghìn mà nằm bên nó, hưởng thú say sưa
của nhà phiến, là những kẻ quan sang, giàu có.

Hai năm ròng, những tiếng tiền xoang xoảng trong chiếc bát và chiếc

đĩa sắt, những cơn say đắm bên làn khói thuốc phiện uỷ mị, những đêm mệt
mỏi rã rời bên những xác thịt nõn nà, ngào ngạt... tất cả đã cướp hết tiền và
thì giờ của cặp vợ chồng kia.

Và cướp đi cả một vài phút giây hồi tưởng của họ nữa!

Họ quên, quên hẳn, rằng đã có một lần có hai vợ chồng anh ký khổ lìa

bỏ quê hương theo bọn phu đi Nam Kỳ kiếm ăn. Hơn bốn năm, cặp vợ
chồng ấy hết lòng thương yêu nhau, ra công làm lụng và ky cóp dành dụm.
Mặc dù bị sự đau ốm rút bớt khí lực, cặp vợ chồng ấy vẫn cố gắng làm ăn,
để rồi có được một món tiền hơn trăm bạc. Đem món tiền ấy cho vay, buôn
bán, gọi họ, cầm mua đồ vật, chả mấy chốc họ đã có bạc ngàn. Rồi họ về
Bắc, với đứa con đầu lòng mới sinh và hơn ba ngàn bạc, cùng nhiều đồ
vàng bạc. Họ có ý định mở đồn điền cho cấy dẽ để an nhàn hưởng sự sung
sướng.

Trong cảnh giàu sang họ bắt đầu đua đòi ăn chơi. Không ai cấm được

ai! Vì ai cũng có quyền dùng đồng tiền mình kiếm ra. Tình thương yêu và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.