NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 200

những cơn mưa rào trên các ngọn sấu, ngọn bàng kia. Sự bực dọc lại dần
dần đè nặng lên người Vân.Vân gắt lên một tiếng rồi trở mình quay mặt
vào trong.

Dưới biển trời màu chì, các nóc nhà xám thẫm hơn.

Một thứ khói ướt át xanh lờ lờ đương phả ra. Lá cây xanh biếc nặng

trĩu xuống. Ô cửa kính phòng Vân thấp thoáng vài bóng giang.

Rồi gió bắt đầu nổi lên. Khi ánh nắng thoi thóp tắt hẳn thì khí lạnh

dâng lên, mênh mang tràn ngập cảnh vật.

Vân rùng cả mình, vội nhắm mắt lại. Nóc nhà tối thẫm như từ từ hạ

thấp xuống mắt Vân, và, bóng tối quấn chặt lấy người Vân. Một lúc sau
Vân ngủ thiếp đi...

***

...Khi Vân thức giấc, phòng bên vang lên hai tiếng đồng hồ ngân nga.

Trong giây khắc, Vân choáng váng vì một làn ánh sáng biếc lạnh chạy ùa
vào gian buồng ban nãy đầy bóng tối. Cổ họng Vân khô đắng. Ngụm nước
chè hột lúc này thơm ngọt quá.Vân thấy rõ ràng cái cảm giác êm dịu chạy
từ từ xuống dạ dầy. Uống nước xong,Vân hất mớ tóc về cả đằng sau và lại
xoay mặt ra cửa sổ.

Nếu không mệt nhọc, Vân sẽ đứng dậy ra hiên gác. Đã lâu lắm Vân

chưa bước chân xuống đất, và, lần này là lần thứ mấy mươi Vân thèm được
đi lại, được trông nhìn xa rộng. Màn trời sau khung cửa sổ với hai chòm
nhãn và dãy mái ngói kia, trong thời khắc này cọc cằn quá, chỉ làm Vân
bực dọc nếu không buồn rầu hay chán nản.

Cái thói quen đi lang thang ấy lại nhắc Vân nghĩ đến những giờ vắng

lặng như đêm nay, lạnh dịu trong gió thu và ánh trăng. Vân một mình thờ
thẫn ở những quãng đường gần tòa án, gần bờ sông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.