NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 201

Vân làm nghề gái nhảy. Tiệm đóng cửa xong là Vân ra về. Khác hẳn

các bạn cùng nghề, họ hoặc dìu một tình nhân đi ăn, hoặc la cà ở những
hàng bán quà đêm để kiếm một món khách, hoặc sà chân vào các bàn chắn.
Vân rửa sạch mặt phấn, ra cổng sau theo những con đường vắng về nhà.

Thoát khỏi những phút dài dằng dặc đầy chán nản, Vân nhẹ hẳn

người. Tuy nhiên sự buồn phiền vẫn riết chặt lấy tâm trí Vân. Nhiều lần
Vân đã tự nhủ "sao lại mua dây mà buộc vào người như thế?". Dừng nghĩ
ngợi gì thì đã sao? Lúc nào cũng vui đùa như những con Chi, con Tuyết,
con An, hay bừa bãi như những con Vinh, con Thúy kia để được mọi người
yêu mến, vừa có nhiều tiền tiêu có phải hơn không?

Không! Vân xét thấy mình không thể như các cô gái nọ được. Cái tính

di truyền đoan trang của mẹ Vân và cái giáo dục nghiêm khắc của một gia
đình Nho giáo ngăn cản Vân. Vân thấy cố gắng thì chỉ càng thấy cay đắng,
và càng thấy chết trong người.

Nhiều lúc Vân đã khóc, nước mắt đẫm cả mùi xoa. Nhưng sau khi đó

Vân lại thấy một sự phẳng lặng, một sự an ủi. Vân chỉ có thể than thở với
bóng của mình, với cái yên vắng lạnh lùng của đêm khuya, còn đối với
những khách nhảy vui ồ ạt và hay làm ra bộ trụy lạc và từng trải, Vân thấy
không thể nào để lòng mình gần họ được. Không những Vân hoài nghi,
Vân còn khinh miệt tất cả mọi người đàn ông quen biết. Trông ai Vân cũng
thấy rõ các sự hèn hạ, giả dối của họ, dù họ tử tế và ân cần đến đâu, dù họ
hứa hẹn nhiều chừng nào nữa!

Tiếng đồng hồ ở phòng bên lại vẳng lên. Ba giờ rồi! Tâm trí Vân càng

đi sâu vào những ý nghĩ. Vân nằm thẳng, lòng lắng lại.

Trên nền mây biếc lạnh, trăng thu một giờ một rắc nhiều ánh xuống

những chòm nhãn và dẫy mái ngói trước khung cửa phòng Vân. Gió lạnh
luôn luôn làm xao xuyến thứ bụi sáng phảng phất hương hoa cau thơm ngát
ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.