NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 209

Đến đầu đường Tâm phải đứng dừng lại. Ở đằng xa xanh mát một

vầng vàng ối rực lên. Từ trong dẫy nhà hiên lờ mờ đi ra, Tâm vụt choáng
váng vì những mái lá mới và nước hồ lộng gió hắt ánh sáng vào mắt.

Tâm lại chửi rủa.

Quặt sang con đường khác để về nhà, Tâm càng cáu kỉnh vì tiếng guốc

inh ỏi và tiếng cười nói om sòm của một bọn thợ dồn bước trong đám phu
đàn bà xe than. Bà cụ bán xôi cháo ngay rìa đường, thấy Tâm thất thểu, đầu
óc bơ phờ, bèn vội vã mời. Nhưng Tâm làm thinh, lùi lũi đi. Một người phu
xe ngồi húp cháo sùm sụp trên càng xe cũng gọi:

- Bố Tâm nó ơi! Cháo đậu rán tốt lắm, hẵng làm vài bát đã. Phát tài

thế kia để làm gì.

Hắn cười se sẽ. Tâm quay lại gườm gườm nhìn hắn:

- Tiên sư nó, sung sướng gì mà lúc nào cũng rửng mỡ được thế!

Đến nhà, Tâm ẩy cửa liếp đánh thình rồi nằm vật ra cái giường kê liền

với hai cánh phản ngổn ngang bốn đứa trẻ trần truồng. Xế chỗ này, nằm
trên cái chõng, một người đàn bà đầu tóc bù xù đương cho một đứa bé bú.
Mặc người mẹ nọ ngoái cổ ra gọi, Tâm quay mặt vào bức vách, gối đầu lên
cánh tay, nhắm mắt lại, để một cảm giác nặng nặng, bừng bừng đè dần
xuống tâm trí.

Tâm đã ngáy. Tiếng ngáy của Tâm ò ò hổn hển bên tiếng ụt ịt làu nhàu

của đứa bé nhay vú mẹ. Phút chốc, trong xóm rực nắng lại bắt đầu ồn ào và
khói bụi lầm theo lên, cuồn cuộn ngột ngạt.

***

- Ớ Tý! Đánh thức thầy dậy đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.