NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 223

- Ông đoán trúng đó. Vậy xin ông giúp tôi để tôi rửa cái vết nhục lớn

này.

Im lặng một hồi lâu, người vận âu phục nói tiếp bằng một giọng căm

hờn:

- Thằng chó đểu! Nó thuê vợ chồng tôi làm công cho nó, rồi nó dùng

tiền mê hoặc vợ tôi, nó vu cho tôi ăn cắp đồ hàng của nó để bỏ tù tôi, sau
đó cướp vợ tôi. Tiếc thay, tôi còn mẹ già và một đàn em dại nên không thể
vác dao băm nó ra làm nghìn mảnh được!

Nét mặt đen sạm của người ấy vẫn tối tăm, vẫn giữ những vẻ phẫn uất

tới cực điểm của một lòng đau khổ, tủi nhục:

- Vì vậy, nghe thấy nói ông là một kẻ trọng nghĩa khinh tài, một tay

chơi can trường, tôi đánh bạo ngỏ ý nhờ ông trừ bỏ một thằng khốn nạn đã
làm hại tôi và không biết bao nhiêu người khác. Ngay bây giờ, tôi xin đưa
trước ông một số tiền tiêu Tết.

Tôi chợt thấy mắt Sáu H.G sáng lên, và trên làn da xanh bủng, đôi

mày lơ phơ giãn ra, miệng hơi hé mở, lộ hai cái răng nanh bịt vàng. Tôi
nhìn thấy sự thương xót lấp lánh trong cặp mắt Sáu, cặp mắt bỗng trở nên
sắc và sáng như lưỡi dao cạo vừa liếc vào miếng da thấm nhiều dầu. Bất
giác tôi trông lên đình màn, tưởng đến con "đoàn" lâu ngày không đẫm
máu.

Nhưng Sáu H.G đã dịu ngay nét mặt, chép miệng ôn tồn bảo người

vận âu phục:

- Thấy chú Hiến nó dẫn ông đến đây, lại nghe ông kể về những nỗi áp

bức làm thâm gan, tím ruột ông, tôi rất có cảm tình với ông. Nhưng tiếc
thay, tôi không thể nào giúp ông được. Vậy xin ông bảo chú nó dẫn đi tìm
người "chơi" khác. Tôi rất ân hận không giúp được ông, tuy chính tôi cũng
đang lo tiền tiêu Tết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.