NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 224

Tôi ngạc nhiên nhìn thẳng vào mặt Sáu H.G lúc bấy giờ bì bì trước

ánh đèn dầu lạc vàng ngà ngà. Mắt tôi đưa suốt một lượt trên thân hình Sáu,
nằm dán xuống manh chiếu bẩn thỉu chẳng còn nổi cạnh những thớ thịt đen
bóng như mun.

Sáu nói tiếp, giọng của người ngái ngủ:

- Ông bằng lòng vậy. Thôi, chú Hiến dẫn ông đi kẻo lỡ việc.

***

Nhịp theo tiếng giọt tranh tí tách, Sáu đặt cái dọc ngang bụng, lè nhè

ngâm:

- Nhất đăng thiêu tráng sĩ.

Tấc trúc mạt anh hùng.

Sáu láy lại:

-... mạt anh hùng ư... ư... mạt anh hùng...

Không còn một vẻ gì ngang tàng ngạo ngược trên nét mặt đờ đẫn của

tay chơi. Mắt Sáu H.G lúc bấy giờ lờ đờ như ngọn đèn dầu lạc mờ mờ giữa
cái khay bẩn thỉu. Núm ria bằng con đỉa vắt trên môi thâm sịt làm biểu hiện
cho sự bệ rạc, mềm yếu.

Tiếng gió rét thỉnh thoảng rướn lên cao như tiếng sáo diều chợt gặp

luồng gió mạnh. Những chòm cây lù mù trong làn mưa bụi âm thầm nhắc
người ta tưởng đến những cái gì cằn cỗi sắp thối rữa đương quằn quại trong
bóng tối. Ánh đèn điện mờ thê thảm vô cùng, thà tắt đi còn hơn.

Trong tiệm, làn không khí càng lạnh lẽo, u uất. Mấy cái giường thấp lè

tè như đã gí xuống tận mặt đất nhớp nháp. Bức vách quét vôi trắng lâu
ngày đã trở nên vàng khè, đầy vết bẩn, tăng thêm những cảm giác khó chịu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.