NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 295

- Thế này thì tiện lắm cậu giáo ạ, cậu dạy riêng hai thằng cháu nhà tôi,

buổi trưa và buổi tối vậy. Chứ không chúng nó chẳng chịu học ai, vì chúng
nó quen sự dạy dỗ của cậu và mến cậu lắm.

Đáp lại những cảm tình thấm thía ấy, Tâm chỉ có thể cảm ơn họ, rồi,

để chối từ họ, Tâm phải viện những lẽ sau đây: Tâm còn ít tuổi, Tâm không
thể nào có tiền để mở trường. Tâm sợ sự khai trình phiền phức, các khoản
cam kết chặt chẽ, chờ đợi lâu ngày.

Đường cái vào trong xóm đường về Cầu Đá, đường về Đông Khê sáng

lóe hơn. Thỉnh thoảng mới có vài người qua lại, yên lặng và uể oải. Mái lá
đen cặn ri rỉ những tia khói mỏng manh, dưới đó, con người đương bị hun
đốt trong một sự bức bối oi nồng.

Tâm trở về nhà, ngồi ngả lưng lên dựa ghế, bên cái bàn có một chồng

sách, vở và một lọ mực đỏ. Mẹ Tâm đi chợ mua thức ăn bữa chiều, hai em
Tâm sang chơi ở bên hàng xóm. Còn trơ Tâm ở lại với cái yên lặng nặng nề
của trưa hè.

Sự hứng khởi ban nãy đến giờ thật tắt hẳn, sự tê tái ran hơn mãi lên

khắp trong lòng Tâm. Cái lớp học lẩn lút lại đầy những vẻ thảm hại trước
mắt Tâm thẫn thờ. Cái lớp học mà Tâm hằng mong muốn đổi mới. Năm
chiếc bàn cũ kỹ sơn đen co ro sát vào nhau với ba chiếc ghế gỗ tạp và một
chân niễng cục kịch, một mảnh ván dài kê trên hai bệ gạch, trong một gian
nhà lụp xụp, lấp lánh những tia sáng rung rung từ những lỗ dột trên mái lá
rỏ xuống, bên phải có một tấm liếp lem luốc, bên trái là chỗ ăn ngủ của gia
đình Tâm. Cả đời sống của bốn con người đã thu hẹp lại ở một nơi tồi tàn
này mà vẫn không yên ổn! Tâm mím môi lại, bàn tay phải nắm chắc xiết
lên mặt bàn. Thâm tâm vang lên những tiếng kêu, và giây phút, Tâm cảm
thấy phải đi suốt đến sự phá bỏ tan tành những cái khe khắt trói buộc Tâm
và bao nhiêu người khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.