NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 293

- Con đã loay hoay hàng giờ mới thu dọn được như thế đấy. Mẹ xem,

lớp học vừa sáng sủa, vừa có hàng lối nữa.

Bà mẹ Tâm yên lặng một lúc rồi chỉ những bàn:

- Tất cả bao nhiêu học trò hở con?

- Hai mươi hai đứa.

Bà cụ sẻ thêm canh vào bát của Tâm:

- Bốn đứa mới xin học con nhà khá lắm đấy. Lúc ra về họ có nói với

mẹ nếu con họ tấn tới và ngoan ngoãn thì con lấy bao nhiêu họ cũng trả.

Bà ngừng lại một phút nhìn sâu vào mắt Tâm, rồi bà chập chừng muốn

nói câu gì nhưng lại thôi. Tâm nhìn thấy rõ lòng bà lắm. Cũng như Tâm, bà
đương rạo rực với những hình ảnh một tương lai sáng sủa và tươi đẹp. Hy
vọng đó sắp thực hiện, bà sung sướng bao nhiêu! Bà đã nâng niu nó! Đã tê
mê với nó những đêm thao thức nghe tiếng Tâm thở đều đều sau một ngày
vất vả mệt nhọc.

Tâm là con trai đầu lòng của bà. Bà đã gieo neo vì Tâm không biết là

bao nhiêu ngày, tháng. Hồi ông thân Tâm mới mất, Tâm mới mười hai tuổi.
Sự buôn bán ở tỉnh nhà khó khăn, bà phải đi những nơi xa. Đó, bà cực nhục
và chua xót vì thế. Thấy bà còn trẻ đẹp, lại tươi tắn và dễ thân mật, họ hàng
nhà chồng nghi ngay bà có ngoại tình. Trước những lời ong, tiếng ve, bà
chỉ cười. Lòng bà đây, đàn con bà đây chứng cho bà. Sau, sự bêu riếu, giày
vò chồng chất lên bà nhiều quá, bà đành dắt ba con đi nơi khác làm ăn. Lại
thêm không biết bao nhiêu sự cùng cực, khổ sở cho cảnh đời nghèo nàn và
trơ trọi của bốn mẹ con yếu đuối, chất phác kia.

Mẹ Tâm, năm ấy chưa qua ba mươi sáu tuổi. Tuy khổ sở đau đớn

nhiều quá nhưng bà không sút kém như ai. Da dẻ bà vẫn hồng hào, trán mới
thoáng vài nếp nhăn mỏng mảnh, tóc bà còn đen nhánh. Hỡi người mẹ hiền

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.