NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 350

- A! Thằng này, có phải mày chim vợ ông không?

- A! Cái con này chính mày xúi bẩy vợ ông theo giai đây.

- A! Những nhãi ranh này, chúng bay vào nhà ông ăn cắp à?

Lão Đen hét lên, kêu rít lên. Cầm bất cứ trong tay củi tạ, búa đinh, dùi

đục, chân bàn hay gì gì đấy, hắn choang liền vào bất cứ chỗ nào cái người
dại dột đến can vợ chồng hắn. Nhưng ở xóm này đã hơn mười năm, đàn
ông, đàn bà, già trẻ nhớn bé, chẳng ai lại dại như thế cả để khi không bị là
nhân tình vợ hắn, đưa đón, mồi chài cho vợ hắn, ăn cắp của nhà hắn và giơ
đầu chịu búa đinh, củi tạ, chân bàn...

Tuy bị đánh như thế hay gấp mười nữa, vợ lão Đen cũng chẳng coi

mùi gì. Cứ trông mụ đã bị hắn ngồi lên kia mà mụ vẫn to gấp rưỡi hắn. Và
sao ngày thường ở ngoài Sáu Kho, mụ quại băng băng lên vai cả một tạ
gạo, vật nhau cả với những người đàn ông lực lưỡng, thích cùi tay vào
mạng mỡ người ta, đấm xỉa vào lá mía và cứ nhè chỗ hiểm lên gối, mà giờ
mụ lại chịu bẹp như thế? Đâu phải đã đẻ với lão Đen bẩy tám bận nên mụ
bị suy kiệt khí lực? Mụ vẫn đội từng sọt khoai, gánh từng bốn thùng ngô
đầy ăm ắp đấy. Trái lại, lão Đen mặt càng sắt thêm, bắp tay không còn thể
đánh thình thịch vào những cây sắt như trước, tuy năm nay lão mới ngoài
ba mươi tuổi chứ không già cả như người ta tưởng trước cái tên "lão" kèm
theo tên Đen kia.

Còn mụ vợ không như những người đàn bà khác trong xóm, tay mụ

làm, hàm mụ nhai. Sự may mặc sắm sửa cho mụ đều do cả đồng tiền kiếm
được bằng mồ hôi trán của mụ từ khi mới lấy lão Đen cho tới ngày nay. Hết
bến tàu xi măng, cốt phát lại Sáu Kho, Máy tơ vân vân... trừ những khi sinh
nở phải nghỉ dăm bữa nửa tháng, còn quanh năm suốt tháng đều có mặt mụ
ở những nơi đó. Đun goòng, cầm bò, khuân vác, mưa, nắng, giời rét chết
cò, mụ chẳng từ một buổi nào hay một việc gì tuy nhiều người đàn ông đã
phải chùn lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.