NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 442

trắng ấy cũng như của Láng, của Nấm, lần hồi được ngày nào biết ngày ấy
thôi.

Tỵ còn làm khỏe gấp ba người cha khi còn trai tráng. Tỵ vừa vạm vỡ,

vừa vui tươi khiến trông cái vóc người, cái miệng cười và hai con mắt của
Tỵ, không một ai có thể nói được rằng đời Tỵ chịu khổ và Tỵ để cho vợ
con nheo nhóc. Tỵ ngoài việc cày cấy cho cha mẹ còn làm thuê cho mấy
nhà trong làng. Một dạo Tỵ cũng đi giã bột thuê với Láng nhưng thấy ngày
giờ bó buộc quá lại thôi. Tỵ trở về cái chân canh điền của Tỵ mà Tỵ bằng
lòng những công việc đồng áng, đất cát đã thuộc với đời Tỵ khiến Tỵ bứt
rứt, buồn khổ không thể rời bỏ được.

Láng và Tỵ yêu vụng nhớ thầm nhau đã hơn ba năm, từ ngày mẹ Láng

còn sống. Họ vẫn chỉ dám thỉnh thoảng gặp gỡ nhau, nói với nhau vài câu
và chưa tỏ với nhau chút gì bằng lời nói rõ ràng sẽ lấy nhau. Ở những trai
gái ngoài thành thị hay những đôi lứa bạo dạn trong làng, thì đó chỉ là một
thứ tình bạn, người ta rất có thể xa nhau mà không phải một điều hối hận,
đau đớn rằng một kẻ đã phụ tình hay bị tình phụ. Nấm cũng thân với Tỵ và
cũng thường chuyện trò với Tỵ. Thấy đã lâu rồi mà hai người không đả
động đến sự lo liệu cưới xin, đã nhiều lần Nấm cười bảo Tỵ:

- Kìa sao thế? Chị em tôi phải đợi giầu cau của cô Láng nó đến bao

giờ?

Tỵ chỉ đỏ mặt lên, cười một cách ngậm ngùi rồi môi hơi mím lại, và

lại tránh mặt người nói chuyện mình hàng tuần lễ.

Láng không hẳn như Tỵ. Láng cũng cười nụ cười cay đắng gượng gạo

nhưng Láng còn nói lại, giọng ngập ngừng, nghẹn ngào như thói quen của
Láng:

- Tôi chẳng lấy ai cả!...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.