NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 515

vì một sự ngạc nhiên. Cái Áo trắng - cái con em của vườn hoa Đưa người -
gương mặt trái xoan và da trắng hẳn hoi. Lạ hơn nữa là hai con mắt. Nó
sáng, óng ánh với những ngấn của lòng con ngươi nâu dưới hàng mi cong
cong. Không, nó còn thêm hai quầng thâm nhỏ, thứ quầng thâm không do
thuốc bôi mà của một da thịt ban đêm, thiếu máu, thiếu ấm áp.

Bất giác Bào nắm cánh tay Áo trắng, kéo ngả người y vào mình:

- Em ngồi lên đây.

Vừa nói Bào vừa vỗ và rung rung đầu gối để đón. Áo trắng cúi mặt,

bẽn lẽn cười. Bào lại giục thì y đưa mắt cho Bào:

- Thôi, đi đi anh...

- Hừ! Thì hãy ngồi lên!...

Bào lại kéo tay Áo trắng. Áo trắng đành phải nhích đùi ghé vào đầu

gối Bào.

Lại một nụ cười nở ra.

Nụ cười âu yếm của Bào.

Nhưng Bào vội ngừng ngay lại vì một mùi ghê tởm xộc lên mũi. Bào

không dám nhìn hẳn vào mặt Áo trắng nữa, cố hít hít rất nhẹ xem mùi ở
đâu và là mùi gì. Không!.. Không!... Bào không lầm! Thật là mùi tanh hôi
từ cái thân thể mà Bào ôm ấp. Bào càng rợn, và càng đánh hơi, Bào càng
thấy rõ nó đóng dầy hàng lớp ở cái ngực đương thở áp vào ngực Bào.

Bào như bị giội thêm nước lạnh.

Bào ghê sợ. Bào còn thấy rằng trên gối Bào như không có một chút

nặng gì tuy đó là cả một thân thể ngồi lên của một con người hẳn hoi, nó
không còn dám từ chối bất kỳ sự ôm ấp , đè nén nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.