NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 514

- Thằng què đấy.

- Nó ốm à?

- Không, nó đi ăn mày ban ngày tối về đây thì xoay ra gác. Chả ai

mướn nó nhưng nó cũng cứ gác. Có nó gác thì yên trí lắm, không sợ chúng
nó ngoài kia vào quấy.

Bào ngay thẳng:

- Sao không bảo để tôi cho thêm.

- Hừ! - Áo trắng lườm Bào - Hai xu thế là bữa lắm rồi. À, ban nãy anh

đưa chị ấy những một hào cơ à?

- Ừ! Họ lèo nhèo xin thêm, ai còn dám mặc cả.

- Một hào! Anh sộp ghê!

Tới đây, cái lối đi bỗng sáng hẳn lên. Bào ngạc nhiên, ngẩng đầu nhìn.

Trước Bào cả một khoảng lộ thiên cao vút. Hai bên tường, cửa sổ mở sáng
trưng, ồn ào. Ngay đó, một mùi thơm lừng của những thức xào nấu tràn
xuống với những tiếng mỡ reo, tiếng bát đĩa loảng xoảng.

Bào sực nghĩ ra đằng trước chỗ này là một hàng cơm tây, một khách

sạn của Tàu và một cái “tràn” ba từng có đến trăm buồng mà lúc nào cũng
kín người.

Bào và Áo trắng ngồi xuống một đống gạch. Trước Áo trắng còn ngần

ngừ nhưng sau thấy Bào cầm tay mình kéo y mới ngồi hẳn lên hai hòn gạch
còn lành, phủi đi phủi lại. Giờ Bào mới thật được nhìn mặt Áo trắng. Áo
trắng, ở trước mặt Bào, dưới một khung cửa thừa ánh sáng mới cho Bào
thật một cảm giác rằng đó là một con người. Mặc kệ sự ngượng nghịu của
Áo trắng, Bào cứ nhìn. Nhưng chỉ giây phút sau, Bào gần như hoa cả mắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.