NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 539

Mười hai giờ, tiếng đồng hồ ở đâu xẩy ra ngân nga buông trong vắng

lặng. Suốt ngày hôm nay, chạy đông, chạy tây để lo liệu việc chôn cất cho
con, Cúc nhọc lả đi ngủ thiếp đi. Nâng Cúc dậy, đặt vào giường gối đầu cho
Cúc xong, Thân mới nằm xuống.

Nhưng những ý nghĩ liên miên ấy vẫn kéo dài trong tâm trí Thân.

Đồng thời bao nhiêu hình ảnh tối tăm khác từ từ hiện trước mắt anh. Những
ống khói thở mù trời... những dòng than chảy dài dằng dặc, những con
người xơ xác lúc nhúc trong than bụi... những chỗ nằm nhớp nhúa hôi
hám... những bầy trẻ trần truồng đen thui... những bữa ăn bốc trên mặt đất...
Mỗi một ý nghĩ ấy, mỗi một hình ảnh ấy, thấm thía quá, não nuột quá!

Bên ngoài, gió bể lồng lộng như muôn ngựa phi trên đồng cỏ để trốn

thoát cơn bắn giết. Sóng tung vào bờ ầm ầm và tiếng phi lao reo réo vang
trời như cùng kêu gào một khẩu hiệu: "Loài người ham sống, đứng cả dậy,
đạp đổ hết sự áp bức, đè nén".

Thân vỗ nhẹ tay lên trán để xua đuổi những cái gì làm thao thức tâm

tư chàng. Song Thân càng rạo rực. Bên mình Thân, Cúc vẫn thỉnh thoảng
thở nấc lên. Và, thấp thoáng vờn lên vải màu trắng, vẫn còn cái bóng dẹp
và ngắn của đứa bé chết, xanh xám trước ngọn đèn hoa kỳ.

Đồng hồ lại gõ một tiếng ngân dài.

Thân biết không thể nào ngủ được đêm nay. Thân nhẹ vén cửa màn,

bước xuống đất. Từ cửa trước, đến cửa trông ra sân, Thân đi lại không biết
bao nhiêu lần, để trốn tránh những ý nghĩ. Nhưng, đi lâu cũng phải chồn
chân, Thân gieo mình xuống chiếc ghế dựa.

Ngọn đèn hoa kỳ le lói, mỗi lần gió bể lùa vào, lay lắt chực tắt. Thân

châm lửa chiếc đèn cầy và tắt ngọn đèn bằng hột đậu kia đi. Tiện tay, Thân
đốt thêm mấy nén hương cắm lên một cái gối bông nhỏ để lấy đầu xác chết.
Việc làm nhỏ mọn ấy chỉ xua được trong vài phút sự ưu tư của Thân thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.