NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 562

- Kìa! Bánh bây giờ mà cũng còn có những thứ ngon đến thế này ư?

Thấy Tâm sửng sốt, Quang không nói ngay, mãi mới thủng thẳng cười

và hỏi lại:

- Cái gì lạ thế?

Tâm nhắc lại vừa giơ tấm bánh ra trước mặt Quang. Quang vẫn giữ nụ

cười:

- Thế thôi à? Chỉ vì anh được ăn cái bánh bằng sữa tốt, trứng tươi,

"sôcôla" và "vani" nguyên chất mà kỳ ngạc? Hừ!... tôi đã tưởng anh kêu vì
thấy một đốt ngón tay, một miếng tai, hay một miếng lưỡi trẻ con như thứ
bánh giò nào kia mà mấy hôm nay cả thành phố xôn xao bàn tán vì nhiều
người ăn thấy thế ở những bến tàu Nam Định - Thái Bình. Hay tôi tưởng
anh lại nghe được tin mấy hầm gạo mấy ngàn tấn hấp một cách hoá học để
làm lương thực kéo dài cuộc chiến đấu của anh hùng thực dân ba giờ đầu
hàng nọ, mà người ta tìm thấy đã mục ở dưới đất. Lạ! Có phải lạ như thế
không? Chứ nếu lạ vì những thứ ăn uống rất ngon, rất đắt như bây giờ thì
còn phải lạ nhiều hơn nữa nếu anh phải ăn những bữa tiệc, phải uống
những cốc rượu, phải hút những thuốc phiện, thuốc lá ở mấy khách sạn,
phòng trà và khách thính thượng lưu quý phái nọ. Nhưng thôi, đấy còn là
chuyện cầu kỳ ở xa. Đây, tôi cho anh biết một sự lạ xoàng thôi ở ngay trước
mắt anh đây.

Quang ngừng lại, nhìn vào mắt Tâm, mày cau cau hỏi rất đột nhiên:

- Một người thợ như người thợ nhà in mà anh được biết lương một

ngày bây giờ bao nhiêu?

- Ba đồng.

- Một người phu xe hay phu bắt-tê thì thường thường ngày làm được

bao nhiêu?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.