NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 583

chạy việc của những cửa khó khăn ấy... những mặt mới bốc vác, những đĩ
chuyên môn... những đại tri thức mua chuộc để làm quảng cáo, - cả một lớp
người tiêu bạc vạn, kiếm bạc triệu, thừa mứa trên những sống lưng xác xơ
của dân chúng lầm than mà chúng lớn tiếng gọi lòng thương xót cứu giúp.

Cái nhà hát rộng bằng cả một xóm ngoại ô kia đã mở hết cả hàng

nghìn bóng đèn. Những tường đắp hoa và chỗ ngồi lót toàn nhung và sáng
rực lên để nhìn thấy từng hạt bụi. Bảy từng ngồi chót vót, không hở một
chỗ. Nhiều bọn đứng chực bên ngoài đã phải dúi giấy bạc hai mươi đồng
vào tay các ả kiểm soát và năn nỉ như ăn mày để vào mà không được. Mặc
kệ cả luật lệ phòng thủ chiến tranh, xe ôtô đều bật tung đèn và cứ vun vút
đổ đến, vây mấy vòng sáng loáng trước cửa nhà hát. Đứng từ xa mà nhìn,
người ta phải tưởng một "thiên đường" nào mới hiện ra.

Hơn một giờ trong cái biển ánh sáng và tiếng ồn ào ấy, Quang đã bao

lần cố nhắm mắt lại, cố không nghĩ đến mà không thể được. Mỗi lần hàng
mi lập lòe của mắt Quang vừa chụp xuống thì sự tưởng tượng của Quang
càng ngùn ngụt hơn.

Ở ngoài kia.

Cái bên ngoài mà Quang vừa đi khỏi kia.

Trời đỏ bầm ở phía tây. Mây đen không ra đen, tối không ra tối, cứ lờ

lờ đọng ở trên đầu người ta như khói sôi của cường toan ngấm kẽm.

Cây cối đờ đẫn. Bụi đường lởn vởn làm thành một màn vôi cháy âm ỉ

vây không để hở một ngả nào. Trông mọi hình dáng đều phờ phạc, mọi sắc
mặt đều nhợt nhạt, cả những hình sắc của những đôi uyên ương dọc đường
tình tự.

Quang ra đi, không dám thở mạnh và không dám nhìn lâu vào một vật

gì ở hai bên hè.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.